Sau thất bại ê chề 2-4 của MU, Solskjaer vẫn nhận được những tràng pháo tay từ một nhóm cổ động viên Quỷ đỏ có mặt trên sân King Power. Nhưng, liệu chiến lược gia người Na Uy sẽ còn nhận được sự ủng hộ trong bao lâu nữa khi sự kỳ vọng ngày một gia tăng, cộng thêm màn trình diễn của đội nhà không có dấu hiệu cải thiện.
Sau gần 3 năm Solskjaer thay Jose Mourinho tiếp quản ghế nóng ở Old Trafford, Man United vẫn chưa chơi đủ hay để trở thành ứng viên thực sự trong cuộc chiến đến các danh hiệu. Sau 8 vòng đấu, Quỷ đỏ đang dần trượt dài so với Chelsea, Liverpool và Man City – những đội bóng đều đang được huấn luyện bởi HLV từng vô địch Champions League.
Man United không thể lấy sự đen đủi ra làm lý do bào chữa, thay vào đó, nên cảm ơn thần may mắn bởi nếu không có chút phép màu, kết quả của họ có lẽ còn thê thảm hơn nữa. Everton lẽ ra đã có thể đút túi 3 điểm rời Old Trafford, chiến thắng 1-0 của MU trước Wolves không thực sự xứng đáng, còn thắng lợi nghẹt thở trước West Ham ở phút bù giờ đến từ khoảnh khắc lóe sáng của Jesse Lingard cùng pha cản penalty xuất thần của David De Gea.
Từ bao lâu nay, có một sự thật không nhiều người thừa nhận hoặc biết song không muốn thừa nhận, đó là lối chơi của MU trông chờ nhiều vào sự tỏa sáng của cá nhân thay vì có một chiến thuật, kế hoạch rõ ràng. Đôi khi điều đó là đủ để giúp Quỷ đỏ giành chiến thắng, ví dụ như pha cản phá 11 mét thành công của De Gea hay pha lập công muộn màng của Cristiano Ronaldo.
Dù vậy, trong một giải đấu dài hơi đòi hỏi cần có chiến lược, mảng miếng cụ thể, MU không làm được và đó là lý do vì sao họ chưa thu về bất kỳ danh hiệu nào dưới thời Solskjaer. Đội bóng của Ole giờ đang thi đấu đúng theo kiểu được trận nào hay trận đó, khác hoàn toàn so với những Chelsea, Liverpool hay Man City.
Mason Greenwood đã ghi một tuyệt phẩm vào lưới Leicester, và nó đến từ một nỗ lực cá nhân phi thường. Trước tình huống ấy, Quỷ đỏ chơi bế tắc khi không thể tạo ra sự uy hiếp lên cầu môn của đội chủ nhà. Marcus Rashford đánh dấu sự tái xuất sau quãng thời gian dài ngồi ngoài vì phẫu thuật vai bằng một pha thoát xuống ghi bàn đẹp mắt gỡ hòa 2-2, nhưng chỉ ít giây sau, nỗ lực của anh trở thành công cốc khi Man United lại để lọt lưới.
Nhìn vào đội hình MU hiện tại, thật khó để nói rằng đây là một thể yếu. Họ có Bruno Fernandes, người tạo nhiều cơ hội nhất mùa này. Họ có Luke Shaw, cầu thủ tạo nhiều cơ hội nhất từ các tình huống cố định, và Paul Pogba, cầu thủ sở hữu nhiều lần kiến tạo nhất. Chưa hết, Quỷ đỏ còn có Ronaldo – ông vua danh hiệu, một trong những cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử bóng đá.
“Khi đối đầu với Man United, họ có một đội hình với đầy đủ những cầu thủ đáng kinh ngạc”, HLV Brendan Rodgers của Leicester nói sau trận. Bằng cách nào đó, tập thể được đánh giá đầy sức mạnh này của MU vẫn thua tan tác. Quỷ đỏ rõ ràng đang thiếu đi sức mạnh của một đội bóng đúng nghĩa, sự ăn ý, gắn kết giữa những cá nhân kiệt xuất để trở thành một tập thể hùng mạnh. Việc lọt vào Top 4 Ngoại hạng Anh mùa này vẫn nằm trong tầm tay của Man United, nhưng liệu đó có phải là đích đến cuối cùng mà người hâm mộ mong muốn? Chắc chắn là không bởi thứ MU cần là mang về phòng truyền thống các danh hiệu, điều mà họ đã không làm được kể từ khi Mourinho ra đi.
“Khi Man United phải đối đầu với một đội bóng có tổ chức và đấu pháp rõ ràng, họ sẽ chơi rời rạc và đó là những gì đang xảy ra”, Gary Neville nói trên Sky Sports. Leicester đã gặp vấn đề của riêng họ từ đầu mùa này với chuỗi 4 trận không thắng, và màn vùi dập Man United đã đánh dấu sự trở lại của họ. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng đó không phải may mắn mà là kết quả của một kế hoạch rõ ràng do HLV vạch ra rồi được các cầu thủ thực hiện.
Rodgers đã nói sự trở lại của Leicester như sau: “Chúng tôi đã làm một số công việc để trở nên tốt hơn về mặt chiến thuật trong trận đấu, nhưng phần lớn là về mặt cảm xúc. Chúng tôi đã quá bị động trong một số trận đấu mùa này. Chúng tôi sẽ là chính mình khi chơi pressing, trở thành đối thủ mà đội nào cũng ngán. Vậy nên, cách sửa chữa là lấp đầy khoảng trống phía sau hàng thủ, đẩy nhanh tốc độ ở 2 cánh, còn các cầu thủ ở khu vực giữa sân tích cực vây ráp, đồng bộ như một tập thể. Đó là những gì chúng tôi đã làm”.
Cách thức là rất rõ ràng, và khi không có bóng, MU vấp phải vấn đề không dễ giải quyết. Ví dụ, Ronaldo là một tay săn bàn cự phách, nhưng ở giai đoạn này của sự nghiệp, không thể đòi hỏi quá nhiều từ CR7. Siêu sao người Bồ Đào Nha không chịu chạy để pressing. Anh cần các cầu thủ khác chạy và làm nhiệm vụ đó cho mình. Làm thế nào để Solskjaer có thể tìm thấy sự cân bằng khi điều tương tự xảy ra với Bruno Fernandes và Paul Pogba – những người giỏi cầm bóng hơn là lúc không có bóng. Từ vấn đề này, sự hiện diện của Pogba trong vị trí lùi sâu đang khiến Man United trở nên quá dễ dàng bị đối phó.
Tại King Power, Pogba đá cặp với một Nemanja Matic đã không còn ở đỉnh cao phong độ ở tuyến giữa. Rodgers nói về điều này: “Các cầu thủ tiền vệ trung tâm của họ không chơi áp sát nên chúng tôi có thể kiên nhẫn, luân chuyển trái bóng xuyên qua đây đến các khu vực nguy hiểm, nơi chúng tôi có thể gây áp lực lên tuyến dưới của họ”. Rodgers có thể đã gây bất ngờ cho Man United khi lần đầu lựa chọn sơ đồ 3 hậu vệ mùa này, nhưng điều quan trọng không kém là việc Kelechi Iheanacho, James Maddison và Jamie Vardy lần đầu đá chính cùng nhau kể từ tháng 5.
Kết quả là Victor Lindelof và Harry Maguire phải lùi sâu hơn vì lo sợ tốc độ của những cầu thủ tấn công này phía Leicester. Bộ đôi trung vệ của MU không có nhiều sự lựa chọn khi các đồng đội phía trên không tích cực vây ráp, qua đó tạo ra khoảng trống mênh mông cho Maddison khai thác. Các cầu thủ của Leicester thực tế chẳng cần phải quá nhanh, bởi MU tự thua với những sai lầm cá nhân và lỗ hổng quá lớn ở hàng thủ.
“Chúng tôi đã để họ khai thác quá dễ dàng ở trung lộ. Không thể nói là do Matic và Pogba được, đó là vấn đề của cả đội. Chúng tôi cần phải thi đấu quyết liệt hơn. Tôi nghĩ chúng tôi đã xử lý với các pha thoát xuống của đối thủ đủ tốt, nhưng có lẽ chúng tôi đã cho họ có quá nhiều khoảng trống”, Solskjaer bộc bạch.
Những chia sẻ của Solskjaer đánh vào trọng tâm của một câu hỏi quan trọng khác, đó là Man United thực ra muốn trở thành đội bóng như thế nào? Họ không muốn chơi pressing song cũng không có chiến thuật giữ bóng chắc trong chân. Không có bài vở rõ ràng, Quỷ đỏ sẽ luôn dễ bị tổn thương. Làm thế nào để MU giải quyết điều đó?
Liệu Solskjaer có loại Jadon Sancho để dùng Scott McTominay đá chính ở tuyến giữa và kéo Pogba trở lại cánh trái. Điều này có thể mang lại một cấu trúc ổn định hơn nhưng nó cũng sẽ làm nổi bật sự mất cân bằng về chất lượng trong cách bài trí này. Điều này cũng đồng nghĩa Rashford, Anthony Martial và Edinson Cavani sẽ phải ngồi dự bị nếu xếp McTominay đá cặp với Matic. Dù là phương án nào đi chăng nữa, đây vẫn là một vấn đề của HLV khi lối chơi chưa được định hình. Solskjaer vẫn đang tỏ ra bối rối trong cách sử dụng các ngôi sao của Man United, và chưa biết đến bao giờ ông mới tỏ tường.