Phóng viên: Tương tác với các CĐV mạng xã hội và trên sân khác nhau như thế nào?
Sergio Aguero: Hoàn toàn khác nhau! Trong thế giới ảo ấy tôi luôn cố tưởng tượng xem mọi người nghĩ gì. Tôi cố gắng tìm ra những thứ thú vị để trò chuyện với họ. Sự tương tác cũng trực tiếp hơn, khi họ có thể trò chuyện với tôi.
Anh không ngại thể hiện bản thân mình nhỉ?
Những gì bạn cảm nhận khi tương tác trên các mạng xã hội như Twitch không liên quan gì đến hình ảnh của bạn trước truyền thông. Tôi không quan tâm đến chuyện thể hiện bản thân. Nhưng tôi biết rõ mình là người của công chúng.
Việc từng là con rể của Maradona hẳn là không dễ dàng nhỉ?
Điều đó là không tránh khỏi, nhưng tôi đã quen với sự soi mói của truyền thông.
Cảm giác của anh khi Maradona qua đời như thế nào?
Tệ, rất tệ! Hôm ấy tôi có một trận đấu ở Champions League và khi biết tin, tôi đã nghĩ đó là điều bịa đặt. Nhưng khi ngày càng có nhiều người nói về chuyện đó, tôi đã gọi điện cho mẹ của Benjamin (Gianinna Maradona). Tôi vẫn nhớ mình đã hỏi “Chuyện đó có thật không?” và cô ấy nói “Thật”.
Lúc ấy anh đã làm gì?
Tôi nghĩ đến con trai mình. Tôi gọi điện vì sợ rằng Benjamin sẽ biết tin, nhưng cuối cùng nó vẫn biết qua các bạn ở trường. Diego và Benja rất thân thiết. Diego là thần tượng của con trai tôi, và Benja cũng yêu ông ấy. Tôi đã bảo em gái mình đón nó ở trường và cố làm nó quên đi chuyện đó. Nhưng hôm sau, nó bảo tôi: “Bố, con muốn đi gặp ông”.
Và anh đã nói gì?
Tôi không ủng hộ ý tưởng ấy. Tôi sợ nó sẽ bị ám ảnh bởi một hồi ức tồi tệ. Nhưng vì Benja muốn, tôi vẫn để nó đi cùng mẹ.
Sau đó Benja có kể gì với anh không?
Có chứ. Nó kể rằng nó đã hôn Diego và bắt đầu khóc. Đó là những ngày thực sự khó khăn. Ít nhất Benja cũng đã được nói lời tạm biệt với ông ngoại.
Maradona từng là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới. Anh có nghĩ mình cũng nằm trong số những người giỏi nhất không?
Ở Man City, tôi từng chơi rất tốt và các CĐV cũng như giới truyền thông đã đánh giá tôi là một trong những người giỏi nhất. Tuy nhiên, bản thân tôi biết rõ có nhiều cầu thủ giỏi hơn mình và tôi không ngại thừa nhận điều đó.
Sự khác biệt giữa anh và những cầu thủ như Messi hay Ronaldo nằm ở khía cạnh tâm lý hay kỹ thuật?
Sự khác biệt là họ là những thiên tài bẩm sinh.
Ronaldo cũng vậy à?
Anh ấy có xu hướng chơi cao hơn Leo. Và khi tự tin, anh ấy sẽ liên tục ghi bàn.
Anh có điều gì tiếc nuối không?
Có chứ. Một lần tôi đã hỏi Leo và cậu ấy nói rằng để có cơ hội giành Quả bóng vàng, tôi phải vô địch Champions League. Cậu ấy đã đúng. Danh hiệu với ĐTQG cũng rất quan trọng. Trường hợp của Cannavaro là một ví dụ, khi anh ấy cùng Italia vô địch World Cup 2006. Tôi đã chơi tốt trong nhiều mùa giải, ghi nhiều bàn thắng và đoạt nhiều danh hiệu, nhưng chưa từng dự chung kết Champions League. Mùa trước, khi Man City lọt vào chung kết thì tôi lại chấn thương.
Anh có vấn đề với HLV à?
Không. Tôi chưa từng tranh cãi với Pep Guardiola. Ông ấy là người luôn đòi hỏi tối đa, và sẵn sàng thay đổi đội hình vừa ghi 3 bàn trong trận đấu gần nhất. Với Pep, bạn có là ngôi sao hay không cũng không quan trọng, trừ phi bạn là Messi. Và tôi luôn chấp nhận khi được thi đấu hay phải ngồi dự bị cho Gabriel Jesus.
Nhưng lúc đó anh nghĩ gì?
Tôi tiếp tục tập luyện và chờ cơ hội thôi. Tôi nhớ, có lần Gabriel Jesus dính chấn thương trong trận gặp Bournemouth. Lúc ấy đội đã hết sạch tiền đạo và tôi đã đáp lại sự tin tưởng của Pep khi liên tục ghi bàn trong 3 tháng ấy.
Anh có hối tiếc vì gia nhập Barca không?
Thành thực mà nói là không! Ai mà không muốn đến Barca chứ? Tôi có thể khẳng định hầu hết các cầu thủ đều muốn khoác chiếc áo này, bất kể Barca đang đá hay hay dở. Tôi đã đến với hy vọng được chơi cùng Leo, trong một đội bóng chất lượng. Vì thế, khi họ liên hệ, tôi đã nghĩ: “Mình không quan tâm họ sẽ trả bao nhiêu. Mình cảm thấy ổn và sẽ chơi hết mình vì đội bóng”.
Với tư cách một cầu thủ đá chính?
Điều quan trọng là bạn phải chơi tốt, và giúp ích cho đội bóng. Tôi chỉ nghĩ đến việc ghi bàn khi có cơ hội ra sân. Đặc biệt là sau những thay đổi vừa qua, đặc biệt là sự ra đi của Leo.
Đó là một giai đoạn khó khăn nhỉ?
Sốc thì đúng hơn. Chính tôi còn không tin vào điều đó, còn Leo thì rất suy sụp. Hôm ấy, tôi đã sang nhà cậu ấy và cố gắng khiến cậu ấy quên đi những gì đã diễn ra. Tôi trò chuyện nói đủ thứ chuyện để lôi Leo ra khỏi tình trạng tâm lý tồi tệ khi ấy. Tôi thậm chí còn nói với cậu ấy cả về đội eSports của mình.
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện!