France Football: Chúng tôi đã thấy anh khóc ba lần trong khoảng thời gian vài tháng qua: lần đầu ngay sau chiến thắng Copa America với ĐT Argentina, lần thứ hai khi anh rời Barça và một lần nữa khi ra mắt chức vô địch Copa America với NHM Argentina. Chúng tôi hiếm khi thấy anh xúc động đến vậy, nói chung là anh thường giấu cảm xúc của mình…
Lionel Messi: Có rất nhiều điều bất ngờ đã xảy ra trong mùa hè này, bắt đầu bằng chiến thắng ở Copa America. Tôi thực sự đã có một số khoảnh khắc đặc biệt với ĐTQG. Thật tuyệt vời khi giành được danh hiệu này. Đây là điều mà tôi đã mơ ước từ rất lâu. Tôi đã chiến đấu vì chiến thắng này trong nhiều năm. Tôi đã ở rất gần chiến thắng trong nhiều lần (PV: thua ba trận chung kết vào các năm 2007, 2015 và 2016, và cuối cùng để chạm tới vinh quang, phải đối đầu với Selecao tại chính Brazil, điều đó thực sự không thể tin được) .
Tôi đã tận hưởng chiến thắng ấy. Sau trận đấu với Bolivia tại Monumental (3-0, Messi lập hat-trick vào ngày 10/9, ở vòng loại World Cup 2022), ngay cả khi sân vận động không thể chật cứng vì Covid, tôi vẫn cảm nhận được những cảm xúc rất tuyệt vời. Tôi thực sự muốn chia sẻ điều đó với những NHM Argentina, được chơi trên sân nhà với tư cách là nhà vô địch Nam Mỹ. Đó là một giấc mơ trở thành sự thật, đó là lý do tại sao tôi rất xúc động. Đó là một cuộc hội ngộ tuyệt vời với CĐV Argentina. Sau đó, khi tôi trở lại Barcelona, mọi thứ trở nên phức tạp… Tôi đã sẵn sàng để bắt đầu một mùa giải mới với Barça và cuối cùng, không theo kế hoạch, tôi thấy mình ở Paris.
Chúng ta sẽ trở lại vấn đề đó sau nhé. Tại Maracana, 1-0, ngày 11/7, khi giành danh hiệu đầu tiên với Albicelste, chiến thắng Brazil, anh cảm thấy gì vào thời điểm tiếng còi mãn cuộc cất lên?
Thành thật mà nói, tôi không chắc chuyện gì đã xảy ra sau đó… (Messi mỉm cười ngoác mang tai). Thật khó để diễn tả cho bạn cảm giác của tôi vào khoảnh khắc ấy. Thật khó tin vì cuối cùng tôi đã giành được danh hiệu với chiếc áo thân thương này. Vào thời điểm đó, tôi không nhận ra rằng các đồng đội đã chạy ùa về phía tôi và ôm tôi. Cuối cùng, mọi thứ gần như cảm động hơn sau đó, khi tôi xem lại những hình ảnh và nhận ra những gì chúng tôi đã đạt được. Tôi cảm thấy rùng mình khi xem lại trên vô tuyến và điều đó khiến tôi xúc động rất nhiều.
Không thể tượng tượng nổi nếu anh treo giầy mà không giành nổi một danh hiệu trong màu áo ĐT Argentina?
Thành thật mà nói, có đấy. Đối với tôi, nó giống như một cái gai trong giầy vậy. Tôi nghĩ sẽ giữ một cảm giác kỳ lạ trong mình nếu kết thúc sự nghiệp của mình mà không giành được danh hiệu cùng ĐTQG. Tôi thực sự muốn bổ sung chương tuyệt đẹp này vào sự nghiệp thi đấu của mình, cùng với ĐTQG nâng cao một chiếc cúp, sau khi đã giành được mọi thứ có thể giành được ở CLB kể từ khi bắt đầu nghiệp quần đùi áo số. Đó là danh hiệu còn thiếu trong bộ sưu tập của tôi. Tôi biết mình phải tiếp tục cố gắng, và cuối cùng thì điều đó cũng sẽ xảy ra. Tôi không thể bỏ cuộc.
Lần đăng quang này với ĐTQG, Diego Maradona đã không thể dõi theo sau khi ông ấy qua đời vào ngày 25/11/2020…
Tôi nhớ rằng khi biết tin ông qua đời, tôi đang ở nhà. Ngay trước khi tin tức được lan truyền, bố tôi đã viết cho tôi: “Con có biết về Diego không?”. Tôi không biết bố tôi đang nói gì và ở đó ông nói với tôi rằng Diego vừa qua đời. Tôi đã bị tê liệt, ngồi bất động vì không ai mong đợi điều đó. Tôi biết sức khỏe Diego không tốt và đã bị bệnh một thời gian, nhưng tôi không nghĩ rằng ông ấy sẽ ra đi như vậy. Đó là một tin khủng khiếp. Sau đó, tôi theo dõi tin tức để xem những gì đang xảy ra (ở Argentina). Điều đó thực sự khủng khiếp.
Marcelo Roffé (nhà tâm lý học thể thao, từng làm việc cùng José Pékerman trong những năm đầu tiên của Messi với ĐT Argentina) gần đây đã nói với France Football rằng thành công này với Albicelste đã giải phóng anh khỏi gánh nặng bấy lâu nay. Anh có xác nhận điều đó?
Tất nhiên, khi bạn giành được một danh hiệu sau một thời gian tìm kiếm rất dài, thì đó là một sự giải thoát. Đối với tất cả mọi người. Tôi cần nó và tôi nghĩ tất cả chúng tôi đều cần nó. Người Argentina và nền bóng đá của chúng tôi cũng vậy, sau rất nhiều năm khan hiếm danh hiệu (lần cuối Albiceleste đăng quang một giải đấu lớn là tại Copa America 1993). Chúng tôi đã bị chỉ trích vì không giành được chiến thắng cuối cùng. Tôi nghĩ rằng mọi thứ hơi bất công với thế hệ cầu thủ này. Thực tế là giành được một danh hiệu đã thay đổi nhận thức của mọi người dành cho chúng tôi và nó sẽ cho phép chúng tôi làm việc trong một bầu không khí yên bình hơn, kể từ bây giờ.
Khoảng thời gian giữa nụ cười và nước mắt này có phải là chương điên rồ nhất trong cuộc đời anh không?
Vâng… Cuối cùng tôi không biết có phải là điên rồ nhất không, nhưng tôi cảm thấy rất nhiều cảm xúc trái ngược nhau. Tất nhiên, tôi hạnh phúc nhờ tất cả những gì tôi đã trải qua với ĐTQG, thì thật lạ đối với tôi, bởi vì, ngay sau đó, tôi phải rời Barcelona, ngôi nhà của tôi, sau nhiều năm gắn bó ở đó.
Khi anh trở lại Barcelona, thực tế mọi thứ đã không diễn ra như kế hoạch,… Thành thật mà nói, anh mong đợi một chút hay không mong đợi chút nào?
Nói thẳng ra là không hề. Tôi trở lại Barcelona để chuẩn bị cho mùa giải, sau khi tận dụng vài ngày nghỉ phép mà HLV (Ronald Koeman) đã dành cho tôi. Tôi đã muốn ký hợp đồng và tiếp tục trở lại tập luyện ngay lập tức. Tôi nghĩ rằng mọi thứ đã ổn định và tất cả những gì còn thiếu là chữ ký của tôi (trên hợp đồng). Nhưng khi tôi đến Barcelona, tôi được thông báo rằng điều đó (tái kỹ hợp đồng) là không thể, rằng tôi không thể ở lại và tôi phải tìm cho mình một CLB khác, bởi vì Barça không có đủ khả năng để gia hạn giao kèo với tôi. Nó khiến kế hoạch của tôi bị đảo lộn.
Anh rời Rosario năm 13 tuổi để bắt đầu cuộc phiêu lưu ở châu u. Anh có cảm thấy mình lại phải rời quê hương lần thứ hai, sau 21 năm ở Barcelona không?
Tất nhiên, thật vô cùng khó khăn để ra đi. Nghĩ rằng chúng tôi sẽ phải rời khỏi ngôi nhà của mình và gia đình sẽ phải đảo lộn mọi thói quen của mình. Bọn trẻ sẽ phải chuyển trường và đi cùng chúng tôi đến một nơi mới. Đó là lần đầu tiên điều này xảy ra với tôi, trong sự nghiệp của mình. Có rất nhiều thứ lướt qua tâm trí tôi, nhưng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ra đi. Sự thật là như thế và chúng tôi phải chấp nhận nó.
Sự đảo lộn này diễn ra thế nào trong tâm trí anh?
Như tôi đã nói trong lời chia tay của mình: tôi rất đau đớn khi phải rời Barcelona sau ngần ấy năm. Tôi đã quyết định và gia đình tôi cũng mong tôi sẽ kết thúc sự nghiệp của mình ở Barcelona. Dù rất vất vả, khó khăn, nhưng cuối cùng chúng tôi đã cùng nhau vượt qua thử thách này. Tôi bắt đầu suy nghĩ về tương lai của mình và PSG đã cho tôi cơ hội gia nhập CLB. Chúng tôi (Leo và ê-kíp của anh) rất có động lực, chúng tôi thực sự muốn đến. PSG có một đội hình tuyệt vời, khao khát giành được nhiều danh hiệu, đó là mục tiêu của tôi trong những năm tới. Bên cạnh đó, còn là một trải nghiệm sống mới, một sự thay đổi lớn và tôi đang cố gắng từng chút một để làm quen với nó.
PSG đã liên hệ với anh ngay sau khi có thông báo về việc anh ra đi, vào tối 5/8?
Barca đã ra thông cáo báo chí thông báo rằng tôi sẽ không tiếp tục và kể từ thời điểm đó tôi bắt đầu tự hỏi làm sao để tôi tiếp tục thi đấu đây. Tôi đã phải tìm một bến đỗ mới để tiếp tục sự nghiệp của mình. Tôi may mắn được vài CLB liên hệ và một trong số đó là PSG. Tôi biết ơn CLB vì ngay từ đầu mọi người ở đây đã đối xử với tôi rất tốt. Họ cho thấy họ thực sự muốn tôi và họ quan tâm tôi. Tôi cảm ơn họ vì điều đó, bởi vì tôi rất hạnh phúc khi có mặt ở đây ngày hôm nay.
Anh đã mất bao lâu để tự nhủ rằng đó là sự lựa chọn tốt nhất?
Tôi đã nhận được những lời đề nghị khác, nhưng tôi phải thừa nhận rằng chúng tôi đã nhanh chóng đi đến thỏa thuận với PSG. Các cuộc thảo luận bắt đầu và nó không dễ dàng vì mọi thứ phải được giải quyết trong một thời gian rất ngắn. Thực tế là chỉ trong một đêm, việc ký rất khó hoàn thành. Nhưng tôi rõ ràng đã bị quyến rũ bởi dự án, tham vọng của CLB, chất lượng đội hình, đội bóng… Tất cả những yếu tố này khiến việc nhanh chóng đạt được thỏa thuận trở nên dễ dàng hơn.
Sự có mặt của những người bạn như Neymar, Angel Di Maria và Leandro Paredes có ảnh hưởng gì đến quyết định của anh?
Đúng vậy. Đó là một phần quan trọng khi tôi phải đưa ra quyết định của mình, bởi vì tôi biết mình sẽ đến một đất nước mới và phải bắt đầu lại từ đầu. Biết rằng tôi có những người bạn trong phòng thay đồ cho phép tôi tự nhủ rằng mọi thứ sẽ dễ dàng hơn để tôi thích nghi, hòa nhập. Và tôi đã không sai, vì nó rất dễ hòa nhập, đặc biệt là vì có nhiều cầu thủ nói tiếng Tây Ban Nha như tôi, và một số bạn bè như “Ney”, “Lea” (Paredes), “Fideo” (Di Maria), nhữngngười đã giúp tôi khi tôi đến.
Các anh đã nói chuyện với nhau về khả năng có thể đến, đặc biệt là trong Copa America?
Vâng, thường xuyên. (Cười.) Họ thường xuyên hỏi tôi khi nào tôi về với đội của họ, nhưng chỉ là nói đùa, bởi vì họ biết mong muốn của tôi là ở lại Barcelona. Vì vậy, chính họ cũng bất ngờ khi tôi nói với họ rằng tôi sẽ đến Paris. Cả hai đều rất vui, rất hào hững và rất nhiệt tình.
Có phải sự có mặt của HLV người đồng hương Mauricio Pochettino cũng thúc đẩy nhanh việc anh ký hợp đồng với PSG? Anh ấy đã nói gì với anh để thuyết phục anh gia nhập CLB?
Rõ ràng là có. Điều đó giúp mọi thứ dễ dàng hơn. HLV đến từ cùng đất nước với tôi, nói cùng ngôn ngữ, biết nhau từ trước, ngay cả khi chúng tôi chưa từng có cơ hội làm việc cùng nhau khiến mọi việc trở nên dễ dàng hơn. Nó làm cho mọi thứ trơn tru hơn.
Anh không muốn rời Barcelona, nhưng khi nhìn lại, PSG mang đến cho anh một trải nghiệm bất ngờ vào giai đoạn cuối sự nghiệp: đó là giành các danh hiệu dưới màu áo CLB khác, ở một quốc gia khác…
Vâng, đó là một thử thách đầy quyến rũ. Tôi không nhầm khi tới PSG. Và, như tôi đã nói, tôi muốn giành được nhiều danh hiệu hơn vào cuối sự nghiệp của mình. Tôi hy vọng chúng tôi sẽ đạt được những điều tuyệt vời đó cùng PSG. Đây là mục tiêu chung của chúng tôi.
PSG chưa bao giờ vô địch Champions League. Anh đã giành danh hiệu đó 4 lần, nhưng lần cuối cùng cách đây đã sáu năm. Anh có nghĩ rằng mình có đủ thời gian để biến giấc mơ của PSG thành hiện thực?
Đó là giấc mơ của tất cả mọi người ở đây. CLB đã làm việc với mục tiêu này trong một vài năm và gần đây nó đã tiến gần hơn tới đích (vào chung kết năm 2020 và bán kết mùa trước). Theo quan điểm cá nhân, điều đó cũng giống như vậy, tôi rất muốn vô địch Champions League một lần nữa, như tôi đã nói khi còn khoác áo Barcelona. Bởi vì đó là một giải đấu rất khốc liệt, rất khó để giành chiến thắng, nhưng tôi tin rằng đội bóng gồm những cầu thủ chất lượng này có đủ vũ khí để vô địch Champions League.
Không ít người xem PSG là một trong những ứng cử viên lớn của giải năm nay. Những đội nào có thể ngăn cản các anh chinh phục Champions League mùa này?
Đúng là mọi người đang chú ý vào PSG, nhưng có những đội rất mạnh khác, chẳng hạn như Chelsea, cả Manchester (United và City), Real, những đội luôn rất mạnh. Ngoài ra còn có Inter, Bayern, những đội bóng vẫn luôn trong cuộc đua vô địch. Tôi không biết liệu mình có quên đội nào không… Họ đều là những đội bóng lớn. Chúng tôi có những cá nhân tuyệt vời, nhưng chúng tôi vẫn phải hiểu rõ về nhau để tạo thành một đội gắn kết. Bởi vì, để giành được những danh hiệu quan trọng, bạn phải chơi như một tập thể đồng nhất. Đây là điều khiến tôi nói rằng chúng tôi vẫn còn kém hơn một chút so với tất cả những CLB nói trên, họ có nhiều kinh nghiệm tập thể hơn chúng tôi. Nhưng tôi tin rằng nếu chúng tôi trở thành một đội thực sự, sẽ rất khó để đánh bại chúng tôi.
Chẳng phải đối thủ lớn nhất của PSG là chính PSG, đội bóng vốn chậm chạp trong việc tìm kiếm sự cân bằng và gắn kết tập thể ư?
Hoàn toàn chính xác. Đội hình của PSG hiện là một trong những lực lượng tốt nhất trên thế giới, nếu nhìn vào những cá nhân mà chúng tôi đang có. Nhưng, nếu tập thể của chúng tôi không gắn kết thì sẽ khó đạt được mục tiêu đề ra. Đó là thách thức lớn của chúng tôi và khát khao của chúng tôi là tất cả phải chiến đấu cùng nhau, đoàn kết để đi tới thành công cuối cùng.
Chúng ta nói rất nhiều về lối chơi tấn công rực lửa mà anh cùng Mbappé và Neymar có thể tạo ra. Anh đang làm việc như thế nào? Anh có thực hiện các bài tập cụ thể trong quá trình tập luyện không?
Không, đó là thứ sẽ được diễn ra một cách tự nhiên, vì những trận đấu chúng tôi sẽ chơi cùng nhau sau này. Chúng tôi sẽ quen dần với nhau theo thời gian. Tôi đã biết “Ney” từ lâu, chúng tôi đã chơi nhiều trận cùng nhau và chúng tôi hiểu rõ về nhau. Nó hơi giống với Angel (Di Maria), người mà tôi đã chơi cùng ở ĐTQG trong nhiều năm. Về phần Kylian (Mbappé), chúng tôi mới chỉ chơi với nhau được vài buổi tập và một vài trận đấu. Nhưng càng dành nhiều thời gian cho nhau, trong phòng thay đồ và trên sân cỏ, chúng tôi sẽ càng hiểu nhau và thi đấu ăn ý với nhau hơn.
Đâu là sự khác biệt giữa bộ ba MSN, Messi-Suarez-Neymar, và tam tấu MNM, Messi-Neymar-Mbappé?
(Mỉm cười rất tươi). Đầu tiên là tuổi tác! Chúng tôi còn trẻ khi bắt đầu chơi cùng nhau, và “Ney” là người trẻ nhất. Bây giờ, cầu thủ trẻ nhất là Kylian. Sau đó, Luis (Suarez) và Kylian là những cầu thủ rất khác nhau. Luis là một số 9 thuần túy, một tiền đạo cắm, người đặc biệt hiệu quả trong vòng cấm và đã quen với việc ghi rất nhiều bàn thắng. Kylian thích chạm bóng hơn. Cậu ấy là một cầu thủ rất mạnh mẽ và cực kỳ nhanh, người sẽ giết bạn nếu bạn cho cậu ấy bất kỳ khoảng trống nào và cũng là người ghi nhiều bàn thắng. Họ là hai cầu thủ phi thường, nhưng với những phẩm chất rất khác nhau.
Giữa ba người trong số các anh, những người đều không có thói quen lui về phòng thủ, nhưng khi buộc phải hỗ trợ phòng thủ, các anh tổ chức như thế nào? Các anh có bốc thăm trước mỗi trận đấu không?
Đây là công việc của HLV. (Leo tiếp tục cười.) Chính ông ấy là người chịu trách nhiệm tìm ra sự cân bằng tốt nhất, truyền cho chúng tôi một ý tưởng trò chơi và tổ chức một lối chơi tập thể cho chúng tôi. Vì vậy, sau đó chúng tôi thi đấu như trong cùng một đội. Tất nhiên, sau đó, ba người chúng tôi rõ ràng rằng chúng tôi phải là những người đầu tiên phòng thủ khi không có bóng và thu hồi bóng nhanh chóng để ngăn chặn đối thủ đẩy chúng tôi vào tình thế nguy hiểm. Do đó, chúng tôi sẽ cố gắng cầm bóng nhiều nhất có thể.
Chúng tôi biết mối quan hệ của anh với Neymar. Những tuần đầu tiên của anh với Mbappé như thế nào?
Rất tốt. Thành thật mà nói, với một cầu thủ như cậu ấy, thì rất dễ để hòa hợp với nhau. Ngoài ra, Kylian nói tiếng Tây Ban Nha rất hoàn hảo nên chúng tôi cũng có những cuộc trao đổi ngoài sân cỏ rất tốt. Nó làm cho mọi thứ đơn giản hơn. Bây giờ, vẫn còn hơi sớm để đưa ra bất kỳ kết luận nào, bởi tôi mới chỉ đến được 2 tháng. Nhưng tôi chắc chắn rằng nó sẽ diễn ra tốt đẹp.
Mùa hè này, Real đã cố gắng chiêu mộ Mbappe. Anh có phải là một trong những người đã cố gắng thuyết phục anh ấy ở lại?
Nói thật, tôi vừa mới đến, tôi chưa hiểu rõ về Kylian để đi nói chuyện với cậu ấy và cho cậu ấy lời khuyên của mình. Giống như những người khác, tôi chờ xem điều gì sẽ xảy ra. Nhưng, cuối cùng, cậu ấy vẫn ở lại với chúng tôi và đối với tôi đó là một niềm vui rất lớn. Đó là một lợi thế rất lớn để chúng tôi đạt được các mục tiêu đề ra.
Anh đã giành được sáu Quả bóng vàng, Mbappe mơ ước giành được một Quả bóng vàng. Anh sẽ cho anh ấy lời khuyên nào để đạt được điều này? Liệu có thể giành chiến thắng khi các anh chơi cùng nhau?
Thành thật mà nói, tôi không phải là người cho cậu ấy lời khuyên. Tất cả những gì tôi có thể nói là tôi đã không tập trung vào Quả bóng vàng. Những Quả bóng vàng giành được này là kết quả của những chiến thắng tập thể và những công việc được hoàn thành tốt. Nếu đội chơi tốt và thể hiện tốt, thì các cá nhân cũng sẽ tỏa sáng. Nó chỉ xảy ra một cách tự nhiên. Điều quan trọng nhất là giành được các danh hiệu để có vị trí tốt (trên BXH Ballon d’Or) sau đó.
Nhắc đến Ballon d’Or, anh có nghĩ mình là ƯCV một lần nữa cho năm nay không?
Không, tôi không cảm thấy mình là một ƯCV và tôi chưa bao giờ thích nói về danh hiệu này cho đến khi có kết quả. Nếu điều đó xảy ra thì thật là tuyệt vời. Thật hoành tráng nếu giành được một Quả bóng vàng nữa. Mùa hè này, tôi đã giành được danh hiệu mà tôi còn thiếu và đó là đỉnh cao. Sau đó, nếu tôi giành được Quả bóng vàng nưac, tôi sẽ rất vui và rất biết ơn, nhưng tôi không muốn nghĩ về điều đó.
Nếu phải bình chọn, anh sẽ bầu ai?
Tôi luôn sợ sẽ quên ai đó khi được hỏi những câu hỏi kiểu này… Rõ ràng, trong đội của tôi, có ít nhất hai người mà tôi chắc chắn sẽ bầu chọn: “Ney” và Kylian. Và sau đó, (Robert) Lewandowski, người vừa có một năm tuyệt vời. (Leo suy nghĩ). Ngoài ra còn có (Karim) Benzema, anh ấy cũng vô cùng xuất sắc. Chúng tôi biết rằng các danh hiệu cũng rất quan trọng: Champions League, Euro và Copa America chắc chắn sẽ có sức nặng trong cuộc bình chọn.
Quả bóng vàng thứ bảy sẽ có ý nghĩa như thế nào đối với anh?
Thật là đặc biệt khi có sáu Quả bóng vàng và là cầu thủ duy nhất đạt được thành tích đó. Nếu giành Quả bóng vàng thứ bảy sẽ là một điều tuyệt vời…
Nói chung, những người mới đến PSG đều phải hát. Họ có bắt anh hát không?
Họ bắt tôi hát một chút…
Bài hát nào?
Điều đó không quan trọng, mặc dù chắc chắn phải có một người đã giữ nó một cách quý giá (ý nói đến clip Messi hát trong ngày ra mắt). (Leo cười rần rần).
Phòng thay đồ của PSG đầy rẫy những cựu danh thủ Real, Navas, Ramos, Di Maria, Hakimi… Điều đó khiến anh có thấy hơi kỳ lạ phải không?
(Cười). Đầu tiên, tôi phải thừa nhận rằng tôi chưa bao giờ tưởng tượng đến việc đặt chân đến một phòng thay đồ mới. Vì vậy, tất nhiên tôi càng thấy kỳ lạ hơn khi thấy mình ở cùng một đội với tất cả những cầu thủ này… Đội hình của chúng tôi rất ngoạn mục và tôi rất vui khi được trở thành một phần của phòng thay đồ này với tất cả những cầu thủ tuyệt vời này.
Ấn tượng đầu tiên của anh về Ligue 1 là gì? Anh có ngạc nhiên về một khía cạnh cụ thể của giải đấu này không?
Thực sự là tôi đã đến đây chưa được bao lâu. Tôi chơi rất ít trận (cuộc phỏng vấn được thực hiện vào thời điểm Leo đang dưỡng thương, vào cuối tháng 9, khi anh mới chỉ chơi 159 phút trong màu áo đội PSG), do đó rất khó để đưa ra kết luận. Nhưng, thoạt nhìn, đó là một giải vô địch thiên về thể chất hơn nhiều so với La Liga. Ở đây, đối với tôi, các đội dường như mạnh hơn và các trận đấu diễn ra sôi nổi, ít khoảng trống. Hầu hết các cầu thủ đều rất mạnh. Nhưng vẫn còn hơi sớm để nói về Ligue 1, bởi vì xem các trận đấu và những gì diễn ra trên sân hoàn toàn không giống nhau.
Việc chuyển đến Paris như thế nào đối với anh và cả gia đình anh?
Chúng tôi vẫn đang ở khách sạn và mọi thứ bắt đầu phức tạp… Các con tôi đã bắt đầu đi học và việc đi đi lại lại từ khách sạn không hề dễ dàng. Chúng tôi nóng lòng muốn có một ngôi nhà mới và bắt đầu thói quen mới của mình. Tuy nhiên, quá trình thích ứng của chúng tôi đang diễn ra tốt đẹp. Các con và vợ tôi đang từng chút một thích nghi với cuộc sống ở Paris.
Còn anh, anh có cảm thấy tốt trong cuộc sống mới không?
Rất ổn! Tôi thích nghi rất nhanh. Từ ngày đầu tiên của tôi, tôi đã có cảm giác rằng tôi đã ở trong phòng thay đồ này rất lâu, nhờ những người tôi đã quen biết và bầu không khí tốt đang ngự trị tại trung tâm huấn luyện. Bây giờ tôi thực sự muốn ra sân thường xuyên hơn.
Anh đã có thời gian để khám phá thành phố một chút chưa?
Thành thật mà nói, rất ít bởi vì chúng tôi vẫn đang ở khách sạn và rất khó để chúng tôi di chuyển. Đặc biệt là khi tôi tập trung ĐTQG (từ ngày 1-10/9) rồi lại tập trung ĐT (Leo hiện đang ở Nam Mỹ để thi đấu vòng loại cho World Cup 2022 khu vực Nam Mỹ, gặp Paraguay, Uruguay và Peru). Lịch thi đấu rất dày đặc, còn rất nhiều trận đấu phải tranh tài. Vì vậy, chúng tôi chưa thực sự có thời gian để khám phá Paris. Nhưng, khi đã ổn định, chúng ta có thể bắt đầu khám phá.
Anh nhớ điều gì nhất trong cuộc sống của mình trước đây?
Ở Barcelona, tôi đã có những thói quen của mình, tôi biết thuộc lòng những gì ở đây, sau ngần ấy năm. Tôi thường đến những nơi giống nhau. Bây giờ tôi phải thừa nhận rằng tôi có một chút lạc lõng. Bây giờ tôi phải tìm hiểu thành phố để đi lại dễ dàng hơn, nhưng tôi đang thích nghi và tôi rất nhiệt tình với tương lai ở đây.
Gia đình anh đã bắt đầu nói một chút tiếng Pháp với nhau ư?
Vâng, các con tôi đang học tiếng Pháp. Chúng đến trường và chúng bắt đầu học tiếng Pháp ở đó. Bọn trẻ chịu khó ghi chép từ mới và ghi nhớ chúng ngay lập tức. Thỉnh thoảng, chúng ném vào mặt tôi mọi thứ bằng tiếng Pháp (cười), nhưng tôi vẫn chưa bắt đầu.
Vậy bọn trẻ có phải là giáo viên tiếng Pháp ở nhà của anh không?
Vâng, đúng vậy, và chúng giỏi hơn tôi về khoản đó. (Anh ấy phá lên cười).
Bên lề cuộc phỏng vấn
Vị trí cuộc phỏng vấn: Sảnh đón tiếp ở Camp des Loges, trung tâm đào tạo của PSG.
Thời lượng phỏng vấn: 40 phút.
Trang phục: Một bộ đồ thể thao màu xanh hoàng gia, bên ngoài là một chiếc áo khoác của PSG cho buổi chụp hình.
Đồ uống: nước suối .
Những người khác có mặt: Marcelo Mendez, cố vấn truyền thông của Leo, Jules Bian-Rosa, quay phim của France Football, Franck Seguin, nhiếp ảnh gia của France Football, và Joseph Oakeshott, phụ trách truyền thông tại PSG.
Điểm cho cuộc phỏng vấn: 8/10. Sau hơn chục năm, đây mới chỉ là cuộc phỏng vấn dài thứ hai của France Football, sau cuộc phỏng vấn được thực hiện tại nhà của Leo cho chủ đề Quả bóng vàng 2019.
Ba cuộc phỏng vấn tiếp theo mà Leo muốn đọc trên France Football: “Đó là những người bạn của tôi, Luis Suarez, Neymar và “Kun “Agüero.
Tít mà Leo muốn chọn cho cuộc phỏng vấn này: ” Première in Paris.
Câu hỏi mà chúng tôi đã quên hỏi anh ấy: Ai trong số Neymar, Mbappe và sẽ là cầu thủ ghi bàn nhiều nhất cho PSG mùa này?