Không phải đây là thất bại đầu tiên của ĐT Việt Nam ở kỷ nguyên HLV Park Hang Seo. Chúng ta đã thua ở Asian Cup, thua ở Á Vận Hội, và thua ở 2 trận trước đó tại vòng loại cuối cùng World Cup 2022. Tuy nhiên, đây sẽ là một trận thua rất cay đắng và chứa đựng nhiều tiếc nuối.
Rơi vào một bảng đấu có tới 3 đối thủ đều từng tham dự VCK World Cup gồm Arab Saudi, Nhật Bản, Trung Quốc, cùng thân phận bạch đinh như Việt Nam chỉ có ĐT Oman. Tuy nhiên, Trung Quốc lại là đối thủ đem đến hy vọng có điểm lớn nhất cho ĐT Việt Nam, chứ không phải Oman.
Sở dĩ thế là bởi sức mạnh của ĐT Trung Quốc không còn đáng sợ như trước đây và đang ở trong hoàn cảnh chao đảo, khủng hoảng. Thực tế, trận đấu giữa ĐT Trung Quốc và ĐT Việt Nam đã cho thấy điều đó.
Đội bóng của HLV Lý Thiết với những cầu thủ Brazil nhập tịch, với ngôi sao Vũ Lỗi đang đá ở La Liga không thể đàn áp ĐT Việt Nam như kiểu Arab Saudi và Australia đã làm. Hầu như trong hiệp 1, lối chơi của ĐT Trung Quốc đã bị vô hiệu hoá 99% khi họ chỉ có 1-2 tình huống nguy hiểm về phía khung thành thủ môn Tấn Trường.
Xét một cách khách quan, ĐT Việt Nam đã chơi ngang ngửa và sòng phẳng trước “đội chủ nhà” được đánh giá cao hơn. Tỉ lệ cầm bóng của chúng ta là 48%, hàng thủ và tiền vệ đã khoá tốt các mũi tấn công của đối phương, đồng thời tổ chức được những pha uy hiếp bằng các tình huống cố định như đá phạt trực tiếp và phạt góc.
Thêm vào đó, chiến lược của ông Park Hang Seo cũng phát huy hiệu quả khi chấp nhận đá thấp, phòng ngự tấn công, sử dụng các đường chuyền ngắn để thoát pressing.
Sự xuất sắc của thủ môn Tấn Trường, cùng các pha can thiệp hợp lý của Duy Mạnh, Quế Ngọc Hải, vai trò năng động của Hoàng Đức – người đã có một cú sút xa tuyệt đẹp trong hiệp 2 – và Quang Hải – người đã khiến đối phương suýt đá phản lưới nhà khi cản phá một cú đá phạt – đã góp phần tạo nên một hiệp 1 tương đối đúng mục tiêu.
Tuy nhiên, chúng ta không hiểu điều gì đã xảy ra với chiến lược của ông Park Hang Seo trong hiệp hai. Sự vững chắc, kiên trì, nhẫn nại của hàng thủ và lối chơi đã biến mất. Đáng tiếc nhất chính là tình huống dẫn đến bàn thua đầu tiên ở phút 53.
Hàng thủ dâng lên như muốn đánh úp đối phương, vị trí thấp nhất của ĐT Việt Nam cũng ở vòng tròn giữa sân. Chỉ cần một cú đánh đầu đưa bóng lên, 2 chiếc bóng áo đỏ đã ở tình thế băng xuống đối diện thủ môn Tấn Trường. Một cú chuyền bóng của Vũ Ninh, để Vũ Lỗi lao xuống dứt điểm hoàn hảo.
Cho dù bị Tấn Trường cản phá thành công khiến bóng bật ra đến chân của Vũ Ninh và ngôi sao của CLB Bắc Kinh Quốc An đã không cho Tấn Trường cơ hội cản phá thứ hai. Bàn thua này không khó hiểu nhưng chúng ta không hiểu được tại sao lại để dẫn tới bàn thua đó.
Ở đây có 2 điều đáng tiếc. Thứ nhất, việc trung vệ Tiến Dũng dâng cao khiến chốt chặn trước mặt Tấn Trường bị loại bỏ, để đối phương có cơ hội cực tốt ghi bàn. Thứ hai, khi Tấn Trường cản phá thành công pha dứt điểm thứ nhất của Vũ Lỗi, không cầu thủ áo trắng nào lui về kịp để hỗ trợ anh ngăn cản Vũ Ninh ghi bàn.
Bàn thua này gần như quyết định số phận của trận đấu. Chúng ta bỗng dưng rơi vào tình thế bị động, buộc phải lao lên tấn công hòng nuôi hy vọng có điểm số đầu tiên tại vòng loại lịch sử này. Đáng tiếc là, đó là thứ chúng ta đang có trong tay nếu như vẫn tuân thủ chiến lược và lối chơi như trong hiệp một.
Bàn thắng của Trung Quốc không có gì xuất sắc mà việc nó diễn ra có thể nói là do chúng ta đã “biếu không” một cơ hội quá tốt. Tấn Trường không có lỗi mà lỗi thuộc về hàng phòng ngự trước mặt anh. Dường như thày trò Park Hang Seo bị ru ngủ bởi một Trung Quốc mờ nhạt, vô hại trong hiệp một.
Ở bàn thua thứ hai cũng là một tình huống đáng tiếc khác. Cầu thủ Thanh Bình vào thay Tiến Dũng đã không kèm được mũi nhọn Vũ Lỗi, để cầu thủ đang khoác áo CLB Espanyol lẻn xuống, phá bẫy việt vị và đánh đầu vào lưới Tấn Trường trong tư thế thoải mái không có ai kèm.
Thanh Bình quá non nớt trước chân sút đang chơi bóng ở Tây Ban Nha và là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất mọi thời đại cho CLB Thượng Hải SIPG. Việc ông Park Hang Seo sử dụng một hậu vệ sinh năm 2000, có độ tuổi trẻ nhất ĐT Việt Nam tham dự vòng loại cuối cùng World Cup 2022 là một điều khó hiểu.
Chính Thanh Bình cũng là người không kèm được Vũ Lỗi ở một tình huống thoát xuống tương tự khi trận đấu đã bước sang phút 94+5 – nghĩa là chỉ cách tiếng còi kết thúc trận đấu vài chục giây – để dẫn tới bàn thua đáng tiếc nhất của ĐT Việt Nam trong kỷ nguyên Park Hang Seo.
Vũ Lỗi có bàn thắng hoàn thành cú đúp của riêng mình, một bàn thắng có thể nói sẽ giúp HLV Lý Thiết và ĐT Trung Quốc thoát khỏi búa rìu dư luận khi mang về chiến thắng và 3 điểm quý giá. Còn bàn thua này đã xoá sổ giấc mộng có được điểm số lịch sử của ĐT Việt Nam tại vòng loại cuối cùng World Cup 2022 tính đến thời điểm này, và là cơ hội không để thua Trung Quốc trong 7 trận gần nhất.
Thanh Bình đã mắc những lỗi phòng thủ nghiêm trọng nhưng anh không đáng trách. Người phải chịu trách nhiệm ở đây chính là HLV Park Hang Seo khi sử dụng một con dê non để khống chế một con cọp già. Cách dùng người và lựa chọn chiến thuật trong hiệp hai – đặc biệt ở hàng thủ – đã tạo ra những điều đáng tiếc trên.
Có thể hiểu được tại sao những giọt nước mắt đã loang lổ trên khuôn mặt của Văn Toàn, Duy Mạnh và những cầu thủ Việt Nam. Chúng ta để thua ở những giây cuối cùng, bởi những tình huống tự đưa mình vào thế khó hay không lấy gì là quá nghiêm trọng.
ĐT Trung Quốc không xuất sắc về lối chơi chung nhưng họ xuất sắc trong những tình huống cá nhân biết tận dụng sự nôn nóng và non nớt của những nhân tố phòng ngự bên phía ĐT Việt Nam. Chúng ta sẽ còn phải nhớ đến thất bại đáng tiếc này rất nhiều nữa trong tương lai bởi những khoảnh khắc hứa hẹn làm nên lịch sử đã biến mất.
Thua một đội bóng mạnh ở châu Á, tại một vòng đấu loại toàn những đỉnh núi cao hơn hẳn đẳng cấp và trình độ của bóng đá Việt Nam không phải là điều khó chấp nhận hay oan uổng gì. Nhưng chúng ta cần phải nuối tiếc về thất bại hôm nay, bởi đáng lẽ các cầu thủ của chúng ta xứng đáng được hưởng một kết quả tốt hơn thế.
Việc Tấn Tài và Tiến Linh ghi bàn thắng san bằng tỉ số 2-2 ở những phút 80 và 90 của trận đấu càng khắc hoạ sâu sắc hơn sự tiếc nuối đó. Phải công tâm thừa nhận rằng, chúng ta đã thi đấu dũng cảm và sòng phẳng trước đối thủ mạnh hơn.
Bàn thắng của Tấn Tài xứng đáng là bàn thắng đẹp nhất trận đấu khi anh khống chế hoàn hảo đường chuyền bổng của Hoàng Đức bằng chân phải rồi dứt điểm lạnh lùng, gọn ghẽ bằng chân trái, buộc gương mặt của HLV Lý Thiết lại u ám như hiệp một.
Bàn thắng của Tiến Linh lại chứng tỏ phẩm chất kỹ thuật, hiện đại của hàng công ĐT Việt Nam. Anh thoát xuống đúng lúc, đúng thời điểm để đón đường chuyền hoàn hảo trong không gian hẹp của Quang Hải và dứt điểm rất tốt.
Quang Hải xứng đáng là ngôi sao của ĐT Việt Nam hiện đại. Anh là gương mặt đầu tiên được các ống kính camera bắt hình sau bàn thắng của Tiến Linh bởi anh chính là kiến trúc sư cho bàn thắng có thể tạo nên lịch sử cho bóng đá Việt Nam.
Chỉ đáng tiếc, Quang Hải và các đồng đội của mình không gặp may ở vòng loại “tử thần” vượt cấp này. Chúng ta đã không gặp may trong trận thua Arab Saudi 1-3 vì VAR, vì chiếc thẻ đỏ và vì những quả penalty.
Chúng ta cũng thua Australia 0-1 bởi vì VAR lại không ủng hộ tình huống cầu thủ đối phương để bóng chạm tay trong vòng cấm. Và ở trận thua 2-3 trước Trung Quốc, VAR cũng không đưa ra điều có lợi cho ĐT Việt Nam trong tình huống Vũ Lỗi ghi bàn ấn định tỉ số.
VAR và trọng tài là những yếu tố may rủi khách quan, và không thể đặt niềm tin chiến thắng vào những điều đó. Nhưng dẫu sao, ĐT Việt Nam đã có một trận đấu hay với những điểm sang cần khen ngợi như Hoàng Đức, Quang Hải, Tấn Tài, Tấn Trường.
Mọi trải nghiệm ở đấu trường đỉnh cao như vòng loại cuối World Cup 2022 đều quý giá dù đó là trải nghiệm vui hay buồn. Chúng ta đã trưởng thành và tiếp tục phát hiện ra những điểm yếu cần khắc phục.
Hàng thủ và chiến lược thi đấu khi hàng thủ khuyết những nhân vật trọng yếu chính là điều mà HLV Park Hang Seo cần nhìn thấy rõ để tiếp tục cuộc hành trình của ĐT Việt Nam tại đấu trường này. Hãy cổ vũ ĐT Việt Nam bằng những tràng pháo tay vì họ đã chiến đấu với toàn bộ năng lực đến tận những giây cuối cùng!