PV: HAGL bị Sài Gòn FC cầm hòa 1-1 ở những giây cuối cùng. Anh có cảm thấy tiếc nuối cho lứa đàn em của mình, khi cuộc đua đến ngôi vô địch V.League ngày càng xa hơn với họ?
Cựu trung vệ Nguyễn Mạnh Dũng: Tôi muốn đề cập đến Sài Gòn FC trước. Trong thời gian vừa rồi, họ có nhiều những thay đổi. Anh Lê Huỳnh Đức, một người có kinh nghiệm cầm quân nhiều năm về làm Giám đốc kỹ thuật. Đó sẽ là sự bổ sung cần thiết kết hợp với một HLV Phùng Thanh Phương trẻ tuổi và nhiệt huyết. Điều đó tạo nên động lực thúc đẩy Sài Gòn FC vượt qua vũng lầy cuối bảng. Lúc này, Sài Gòn FC phải giành giật từng điểm số để trụ hạng.
Về phần HAGL, với tư cách là cựu cầu thủ CLB này, tôi luôn dõi theo bước chân của thế hệ đàn em. Họ có thể đã làm tốt về mặt hình ảnh nhưng về mặt chuyên môn thì lại chưa có sự ổn định. Kể cả trong chuỗi 5 chiến thắng liên tiếp mà HAGL từng có mùa này, HAGL dù vẫn chơi nhiệt huyết nhưng thiếu đi sự tinh quái trong cá nhân hay thiếu sự vững chắc khi kết nối thành một khối.
Nhưng rõ ràng HAGL vẫn đang vận hành dựa trên lứa cầu thủ đã sát cánh với nhau nhiều năm như Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường, Văn Toàn, thưa anh?
Đó lại chính là vấn đề của HAGL. Tôi có cảm giác rằng họ đã bị chững lại. Mỗi năm, Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường, Hồng Duy lại già đi thêm 1 tuổi. Họ cũng phải trải qua nhiều mặt trận ở nhiều cấp độ khác nhau từ HAGL đến ĐTQG Việt Nam. Tôi cảm nhận họ bị bão hòa về tâm lý và khát khao. Cá nhân tôi cảm nhận HAGL chơi không còn sướng nữa. Đơn cử như ở trận đấu giữa HAGL và Sài Gòn FC, tôi thấy trận hòa là hợp lý. Nếu cứ duy trì lối đá này, con người này mà thiếu sự đột biến, không có tính gối đầu và kế thừa thế hệ thì việc HAGL cạnh tranh ngôi vô địch là khó khăn. Tôi nghĩ HAGL nên dừng lại ở mục tiêu Top 5 V.League.
Tôi vẫn thấy Công Phượng chơi nỗ lực, khi được đá chính trước Sài Gòn FC đấy chứ?
Thật sự mà nói thì trước kia hay hiện tại, tôi vẫn cảm nhận Công Phượng là mẫu cầu thủ không phù hợp với lối chơi tập thể. Cậu ấy chơi ngẫu hứng, tùy biến và điều đó có thể đem đến sự thú vị nơi người hâm mộ. Trở lại trận đấu với Sài Gòn FC, tôi thấy 2 tình huống dứt điểm đáng chú ý của Công Phượng. Một là pha dứt điểm ở góc hẹp đưa bóng trúng cột dọc và hai là cú đánh đầu về góc xa cầu môn. Ở tình huống đầu tiên, tôi thấy Công Phượng vẫn hay làm điều tương tự. Tức là cậu ấy sút tùy hứng, mọi lúc mọi nơi. Điều đó dẫn đến kết quả là vào hoặc không vào. Nó thiếu đi một tính hiệu quả thường trực. Ở tình huống thứ 2, Xuân Trường đã tạo ra một đường bóng có điểm rơi, nhưng tôi cho thấy Công Phượng chưa thực sự sẵn sàng khi nhảy lên đánh đầu dứt điểm.
Quan điểm của tôi cho rằng Công Phượng đã đến độ chững. Một số cầu thủ khác không chỉ là ở HAGL mà còn từ các CLB khác cũng rơi vào trạng thái như vậy. Họ bắt đầu thiếu đi tính linh hoạt, sự khát khao và tư duy tìm tòi, phát triển năng lực bản thân. Tôi thấy họ đang chơi bóng theo cách mà họ đã từng đá trong quá khứ. Đó có thể xem là một điều đáng tiếc.
Xin cảm ơn anh về cuộc trao đổi!