Chelsea đã thua Middlesbrough 0-1 tại bán kết Cúp Liên đoàn Anh. Đó là một trận đấu mà chẳng mấy ai thấy được cảnh thầy trò HLV Michael Carrick đưa bóng lên quá nửa sân, thế nhưng họ vẫn có được lợi thế trước trận lượt đi ở Stamford Bridge.
Thống kê về việc kiểm soát bóng tới 72% và dứt điểm 17 lần, trong đó có cảnh Cole Palmer đệm bóng ra ngoài ở cự ly 5m, đã nói lên tình trạng báo động về hàng tiền đạo của Chelsea.
Nhưng ít ai ngờ rằng tiền đạo cũng là chỉ là giấc mơ “trăng trong nước, hoa trong gương” đã đeo đuổi Chelsea suốt 20 năm.
Ngày 20/7/2004, Chelsea tuyên bố họ đã ký hợp đồng với Didier Drogba từ Marseille. Jose Mourinho, đương kim HLV trưởng của Chelsea thời điểm đó, cách đó một năm đã nói với Drogba: “Tôi không đủ tiền mua anh lúc này, nhưng tôi sẽ mua anh khi tôi đến với CLB nhiều tiền hơn”.
Ông đã thực hiện lời hứa ấy sau khi về Chelsea. Vậy là với 24,5 triệu bảng, Chelsea có một huyền thoại. Người ghi cho họ 157 bàn sau 341 trận, giành 4 chức vô địch Ngoại hạng Anh, 4 FA Cup, 1 Champions League.
Và tin nổi không? Ghi 10 bàn trong 10 trận chung kết mà anh góp mặt, trong đó đáng nhớ nhất là cú đánh đầu gỡ hòa trong trận chung kết Champions League 2011/12 với Bayern Munich.
20 năm từ bản hợp đồng kỷ lục ấy, Drogba để lại một ám ảnh khôn nguôi cho những cổ động viên Chelsea trong việc đi tìm người thay thế anh, sánh ngang anh, hoặc chỉ có thể đơn giản hơn là chơi cùng anh.
Những tiền đạo đầu tiên của kỷ nguyên Roman Abramovich như Mateja Kezman, Hernan Crespo hay sau đó là Steve Sidwell, Franco di Santo, Radamel Falcao, Gonzalo Higuain chỉ ở được có một mùa mà nếu không ai nhắc thì cũng chẳng cần phải nhớ vì sự nhạt nhòa.
Hai siêu tiền đạo từng làm mưa làm gió trước khi đến Chelsea là Shevchenko và Fernando Torres chỉ đọng lại những nỗi buồn sâu sắc tại Stamford Brigde. Nửa thập kỷ gần đây thì có Alvaro Morata, Tammy Abraham, rồi đến Lukaku, Aubameyang và Timo Werner chỉ toàn nỗi thất vọng lúc tỏ lúc mờ.
Thất vọng nối tiếp thất vọng là những gì khi nhìn các tiền đạo Chelsea, và tiếp tục chứng kiến thêm Nicolas Jackson gây chán nản về các pha bỏ lỡ từ đầu mùa giải tại Chelsea.
Trong 20 năm ấy, chỉ có duy nhất Diego Costa là tạo được ấn tượng đẹp. Tiếc thay mộng đẹp chỉ thoảng qua trong một mùa giải. Những mâu thuẫn đáng tiếc với HLV trưởng Conte và BLĐ Chelsea thời điểm ấy đã khiến Chelsea để mất Costa.
Nhưng nếu so với Drogba thì Costa thật sự cũng thua kém rất nhiều. Drogba không chỉ hay mà còn tốt tính. Anh từng nói “Tôi kiếm nhiều tiền là để làm từ thiện cho dễ dàng hơn”. Một câu nói nhẹ nhàng nhưng thể hiện tấm lòng nhân hậu của anh, điều càng lúc càng ít thấy ở bóng đá hiện đại.
10 năm qua, Chelsea sống trong giấc mộng dài của nỗi nhớ Drogba, nhớ dáng hình mạnh mẽ của Voi rừng, nhớ phong cách săn bàn tinh tế và hoang dã, nhớ những cú tì đè khiến hậu vệ bở hết hơi tai, và nhớ cả trái tim nhân hậu phía sau một dáng hình hổ báo. Huyền thoại ấy đã để lại một tượng đài sừng sững mà Chelsea chỉ biết thở dài và đi tìm.