Cứ vào thứ Tư hàng tuần, tiền vệ Lương Xuân Trường lại chia sẻ về cuộc đời bóng đá của bản thân, trên kênh XT6 Podcast thuộc series “Lương Xuân Trường – The Story”. Liên quan đến khởi nghiệp bóng đá của bản thân, với chủ đề “người chọn nghề hay nghề chọn người?”, Xuân Trường tâm sự môn thể thao này đến với anh như một sở thích tự nhiên, là năng khiếu nên cầu thủ này cũng chẳng cần một lý do cụ thể nào.
Xuân Trường kể lại: “Một trong những kỷ niệm đầu đời mà mình nhớ nhất đó là đội bóng tiểu học của mình để thua ở trận chung kết cấp trường. Mình đã khóc cả ngày hôm đó vì tức. Đội của mình đã chơi rất hay. Khi tỉ số đang là 1-1 thì vào những giây cuối cùng của hiệp thứ 2, mình ghi một bàn thắng rất đẹp ấn định tỉ số 2-1.
Tuy nhiên, bàn thắng đã không được công nhận vì trọng tài đã thổi tiếng còi kết thúc trận đấu trước khi bóng bay vào lưới. Sau đó đội mình để thua trên chấm luân lưu. Hồi đó mình đang học lớp 4, mình cũng đã nắm được khá tốt những luật cơ bản trong bóng đá. Với tình huống đó thì dù thời gian thi đấu chính thức đã trôi qua, nhưng khi tình huống bóng đang diễn ra theo chiều hướng tấn công cho một trong hai đội thì trọng tài chỉ có thể thổi còi kết thúc trận đấu sau khi tình huống tấn công đó kết thúc.
Đây mình còn tung ra cú sút trước cả khi trọng tài thổi còi. Nhưng không, trọng tài vẫn không công nhận bàn thắng. Và quyết định đó đã cướp đi chức vô địch của đội mình. Mình đã khóc tưởng như không thể dừng lại được, đồng đội và bạn bè đến động viên càng làm cho mình cảm thấy tiếc nuối vô cùng vì đã không thể mang về chức vô địch cho ngôi trường thân yêu.
Và như các bạn thấy thì ngay ở thời tiểu học mình đã được nếm trải sự nghiệt ngã trong bóng đá. Vài ngày sau khi giải đấu kết thúc, mình có nghe tin là các trọng tài đã đến gặp thầy phó hiệu trưởng để xin lỗi vì quyết định dẫn đến trận thua của trường mình. Nhưng dù sao thì cũng không thay đổi được gì, tuy không vô địch nhưng tụi mình có được nhiều điều mà đến tiền cũng không mua được. Và không vì thế mà mình từ bỏ đam mê này…”.
Trường nói tiếp: “Thời tiểu học, mình học khá đều các môn ở trường. Danh hiệu học sinh xuất sắc luôn nằm trong tầm tay. Tuy nhiên thì mình chẳng bao giờ cảm thấy tự tin vào việc học vì mình không thấy quá hứng thú với việc học. Sau này có thêm môn Tiếng Anh thì mình thấy thích hơn, còn lại thì cũng không đặt quyết tâm vào việc học cho lắm. Mình thấy tự tin là chính mình nhất khi được chơi bóng. Mình cảm thấy mình thực sự là người có quyền lực trong tay khi còn học tiểu học (cười). Khả năng chơi bóng có thể nói là vượt trội so với các bạn đồng trang lứa giúp mình dễ dàng được làm đội trưởng đội bóng của trường.
Không những vậy, mình còn có thể chơi bóng sòng phẳng với các anh lớn ở gần nhà. Trong làng mình thì chiều nào mọi người cũng chia hai đội ra để đá gôn tôm. Đội ghi bàn sẽ được xếp hàng để đội thua chui qua hai chân. Mình là cậu bé trẻ tuổi nhất được ưu tiên tham gia ở những trận derby căng thẳng đó. Trong bóng đá, mỗi người có những điểm mạnh và sở trường riêng để gây ấn tượng với bạn bè xung quanh. Càng có nhiều điểm mạnh thì bạn sẽ càng được tôn trọng. Với mình thì khả năng quan sát, chuyền bóng chính xác, đi bóng, dứt điểm cầu môn là những điểm mạnh nhất khi còn nhỏ”.
Được biết, nhờ có những điểm mạnh vượt trội đó khi mới chỉ 8 tuổi, Xuân Trường đã được đặc cách vào đội bóng nhi đồng của tỉnh sớm hơn 1 năm. Bình thường, phải học lớp 4 hoặc lớp 5 thì mới đủ điều kiện để được đăng tuyển. “Nhưng khi mình đang lớp 3, có một sự kiện xảy ra đã trở thành bước đệm cực kỳ quan trọng cho một hành trình tuyệt vời mà mình đã có với trái bóng sau này. Mình không nhớ rõ tình huống này lắm, chỉ được nghe kể lại từ chính người thầy dạy bóng đá đầu tiên cho mình trong một lần thầy được phóng viên phỏng vấn.
Thầy nói rằng trong một trận đấu của thầy với bố, bóng có bay về hướng mình đang ngồi xem và rơi xuống rãnh nước. Nếu như bình thường, đứa trẻ khác sẽ nhặt lên và ném trả lại cho người lớn. Còn mình đã đặt bóng xuống đất và chuyền bóng lại cho thầy bằng lòng trong chân phải. Là một người dạy bóng đá cơ bản nhiều năm, thầy đã nhìn ra tố chất của mình chỉ sau một động tác duy nhất, sau đó nói thầy đã chuyện với bố để xem là mình có sẵn sàng tham gia đội bóng nhi đồng của tỉnh không. Khi đó mình mới học lớp 3 nên mình là trường hợp đặc cách hiếm hoi ở thời điểm đó”, Xuân Trường bật mí…