Cách đây 7 năm, những gì Ozil đã làm là chuẩn mực của tinh tế. Thế giới bóng đá hiện tại chứa toàn cầu thủ cơ bắp, tốc độ nhưng tuyệt nhiên không tìm ra nhiều người đạt đến sự đủng đỉnh mà vẫn hiệu quả như Ozil. Phong cách của Ozil là dị biệt, gần như độc nhất vô nhị và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người hâm mộ.
Fan Chelsea từng ghen tỵ vì gã hàng xóm có một cái chân trái thiên tài, và giờ thì họ đã toại nguyện với Palmer. Đáng nói, khi Chelsea xuống tiền mua Palmer, rất nhiều ý kiến trái chiều nổi lên. Tất cả đều cho rằng The Blues quá ngớ ngẩn, đầu tư vào vị trí vốn đã có rất nhiều lựa chọn. Hơn nữa, cái giá 40 triệu bảng cho một cầu thủ trẻ mới có 6 bàn tại Premier League bị cho là quá đắt.
Nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, Palmer chứng minh mình thực chất là một món hời của The Blues. Mùa trước, cầu thủ ghi nhiều bàn nhất tại Premier League của Chelsea là Kai Havertz với 7 bàn. Hiện tại, mới chỉ sau nửa chặng đường, Palmer đã có 8 bàn.
Cụ thể, Palmer đã ghi dấu giày vào 12 bàn, gồm trực tiếp lập công 8 bàn và kiến tạo 4 lần ở Premier League. Anh trở thành cầu thủ U21 có hiệu suất tốt thứ 2 tại 5 giải VĐQG hàng đầu châu Âu, chỉ sau Jude Bellingham (15 bàn). Chưa hết, Palmer là cầu thủ duy nhất ghi bàn và kiến tạo trong cùng một trận ở 4 trận tại Premier League mùa này.
Trên sân Luton, là một tay Palmer gánh vác cả hàng công Chelsea khi ghi 2 bàn và kiến tạo bàn còn lại cho Madueke lập công. Trong khi các đồng đội gồng hết sức để đá được quả bóng vào lưới, Palmer lại khoan thai đến lạ lùng. Đây là biểu hiện của sự tự tin, chỉ xuất hiện ở những người thực sự biết phải làm gì.
Bàn thắng thứ 2 vào lưới Luton của Palmer có rất nhiều nét giống với tuyệt phẩm 7 năm trước của Ozil. Từ thần thái, sự mượt mà, đến độ hiệu quả, Palmer “cosplay” hoàn hảo người đàn anh nổi tiếng.
Có một hình ảnh trái lập ở đây. Trong khi Palmer tỏa sáng rực rỡ thì Raheem Sterling ngồi dự bị suốt 90 phút. Trong trận lượt đi, là Sterling chiếm trọn hào quang khi cũng lập cú đúp, góp công vào màn hủy diệt 3-0 tại Stamford Bridge. Tuy nhiên, pha bóng cá nhân ở trận thua Wolves khiến Sterling phải trả giá bằng suất đá chính. Nếu ở tình huống 3 đánh 1 đó, Sterling chịu chuyền cho Palmer thì mọi thứ có lẽ đã khác rất nhiều.
Nhưng không có nếu trong bóng đá, chỉ có người tận dụng được cơ hội hay không mà thôi. Trong một tập thể hỗn loạn, vô định, Palmer đang giành lấy cờ tiên phong, kéo cả đội tiến về phía trước bằng cái chân trái ảo diệu của mình.