Rất vui được trò chuyện với Filip Nguyễn, ở thời điểm sau Giáng sinh và chúng ta cũng sắp chào đón năm 2024. Cảm giác đón khoảnh khắc cuối năm ở Việt Nam với Filip Nguyễn có khác gì so với CH Czech?
Đây là lần thứ 3, tôi đón kỳ nghỉ Giáng sinh và năm mới tại Việt Nam rồi. Vậy nên lần này với tôi không quá bỡ ngỡ. Nhưng đây là một thời điểm đặc biệt hơn so với 2 lần trong quá khứ. Tôi đón một tin rất vui. Gia đình tôi đã chờ đợi điều đó đằng đẵng 9 năm trời.
Một điều nữa là tôi khá thích đón Giáng sinh ở Việt Nam. Có lẽ điều đó nằm ở thời tiết. Dù vào mùa Đông, nhưng Việt Nam vẫn ấm áp hơn so với tại CH Czech. Điều đó khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn. Vợ con tôi cũng chung cảm nhận vậy.
Anh có thể nói rõ hơn tin vui ấy là gì không? Điều mà anh chờ đợi 9 năm trời cụ thể là gì?
Vâng, đó là tin vui mà bất cứ khi nào tôi nhắc đến, dù là lần đầu tiên hay 100 lần sau đó vẫn rất thiêng liêng, cao cả và bồi hồi. Sau 9 năm, tôi đã có trong tay cuốn hộ chiếu Việt Nam. Tôi cũng đã có căn cước công dân Việt Nam. Hành trình chờ đợi cho khoảnh khắc đặc biệt này trong cuộc đời dài thật đấy. 9 năm cơ mà. Khi phải chờ đợi điều gì đó và nó trở thành sự thật thì bạn sẽ rất hạnh phúc. Giờ tôi mới thấm thía một câu nói mà những người bạn hay đùa: Hạnh phúc là sự chờ đợi.
Ngẫm lại 9 năm qua, với nhiều tâm trạng đan xen, từ lo lắng, thấp thỏm, nhẫn nại, thất vọng, hy vọng thì tin mà mình đợi chờ trở thành hiện thực tuyệt vời lắm. Tôi rất hạnh phúc. Tôi không biết diễn tả bằng lời thế nào. Cảm ơn gia đình và những người đã đồng hành cùng tôi. “Really Happy”, tôi chỉ biết nói như vậy.
Với tôi thì đó là cảm giác như khi mình biết điểm đại học. Dù không dài đến 9 năm như bạn nhưng khi biết mình đỗ đại học, tôi cũng rất hạnh phúc. Tôi tò mò rằng Filip Nguyễn đã chia sẻ niềm vui ấy với ai?
Đó chắc chắn là một bước tiến lớn trong sự nghiệp của tôi. Khi hay tin, tôi nhìn thấy những gương mặt rạng ngời của thành viên trong gia đình. Đặc biệt là bố tôi, ông Nguyễn Minh. Bố đã truyền cho tôi tình yêu Việt Nam từ khi còn bé. Bố là người động viên và đồng hành cùng tôi trong hành trình 9 năm chờ đợi được nhập tịch Việt Nam.
Và bố đã khóc khi biết tôi có quốc tịch Việt Nam. Trước đó, khi biết tôi có thể chơi cho CLB Công An Hà Nội, ông ấy cũng đã khóc.
Cuộc nói chuyện giữa anh và bố mình sau khi biết giấc mơ đã thành hiện thực ra sao, Filip Nguyễn?
Tối đó, tôi đưa bố và vợ con ra ngoài ăn tối. Một cuộc điện thoại gọi đến và tôi rời bàn ăn để ra ngoài nghe. Đó là tin vui mà tôi đã kể bên trên. Nhưng tôi chưa biết biểu cảm của mình sẽ thế nào và thông tin cho mọi người về điều tuyệt vời ấy thế nào. Khi tôi quay trở lại, tôi thấy bố đang vui bỗng dưng bật khóc. Tôi sốt sắng hỏi ông có chuyện gì vậy?
Bố sụt sùi hỏi tôi: “Con lại phải chờ đợi đúng không?”. Tôi mới vội vàng xin lỗi: “Không, không. Con đùa đấy. Ngược lại cơ. Con đã trở thành công dân Việt Nam rồi. Tin chính thức rồi, bố ơi”. Vậy là cả nhà vỡ òa trong hạnh phúc.
Vậy còn tin lên đội tuyển Việt Nam thì sao? Bởi mong muốn tột cùng của Filip Nguyễn là được chơi cho “Những chiến binh Sao Vàng”.
Đó chắc chắn là bước tiến vô cùng quan trọng trong sự nghiệp của tôi. Với bất cứ cầu thủ nào, việc được lên ĐTQG thật sự tuyệt vời. Giờ đây, cơ hội đã đến. Tôi hy vọng mình sẽ được ra sân cho ĐT Việt Nam và cống hiến khả năng của mình.
Thời điểm tôi được lên ĐT CH Czech và ĐT Việt Nam đều mang đến cảm xúc thiêng liêng. Tôi là người mang trong mình dòng máu Việt Nam của bố và CH Czech của mẹ. Tôi xem đó là điều tự hào, bởi không phải cầu thủ nào cũng có vinh dự ấy. Với tôi, đó là những khoảnh khắc quan trọng và vô cùng đáng nhớ trong sự nghiệp của mình.
Người hâm mộ chắc chắn muốn được nghe Filip Nguyễn hát quốc ca Việt Nam khi ra sân thi đấu đấy?
Thời gian qua, tôi cảm nhận được kỳ vọng mà cổ động viên Việt Nam dành cho mình. Mọi người rất chờ đợi thời điểm tôi thi đấu cho ĐT Việt Nam. Cảm ơn vì sự ủng hộ và niềm tin ấy. Tôi hy vọng mình sẽ không làm ai thất vọng. Tôi sẽ nỗ lực hết khả năng của mình, giúp ích cho đội tuyển Việt Nam.
Tất nhiên, đó cũng là áp lực. Tôi không muốn ai thất vọng vì mình cả. Đó cũng là điều mà bất cứ tuyển thủ quốc gia nào cũng cảm thấy. Điều quan trọng là tôi phải giữ được cái đầu lạnh, rũ bỏ những lo lắng, tập trung vào những gì trên sân cỏ, và không quá bận tâm đến áp lực.
Còn về hát quốc ca, tôi biết đó là một trong những điều quan trọng nhất khi tôi muốn khoác áo ĐTQG Việt Nam, Tôi phải nói được tiếng Việt, phải hát quốc ca. Tôi sẽ cố gắng để sớm làm được điều đó một cách thuần thục. Bởi tôi yêu đất nước này và đã là công dân Việt Nam.
Anh có thể sẽ đối đầu với một đồng đội cũ tại Slovan Liberec, nếu cả hai góp mặt ở VCK Asian Cup 2023. Đó là Merchas Doski, tuyển thủ Iraq?
Đúng vậy. Tôi mong chờ điều đó. Chúng tôi thường hay trêu đùa với nhau và đặc biệt khi tuyển Việt Nam và Iraq nằm cùng bảng tại vòng loại World Cup. Tôi hay nói rằng tuyển Việt Nam sẽ thắng Iraq 3-0 và Doski cứ chờ mà xem. Đó chỉ là những câu chuyện vui thôi.
Còn với cá nhân tôi, Asian Cup rõ ràng là điều mà tôi rất mong chờ. Đó là giải đấu quốc tế có quy mô lớn, giống như EURO hay World Cup vậy. Tất nhiên tôi mong chờ mình sẽ có thể có mặt ở đó và được ra sân cho tuyển Việt Nam.
Tôi có rất nhiều mục tiêu, tuy nhiên tôi không thể vội vàng mà phải tiến chắc từng bước một. Mục tiêu đầu tiên là được triệu tập lên đội tuyển Việt Nam, sau đó được ra sân thi đấu. Tiếp theo, tôi sẽ nỗ lực để cùng đội tuyển Việt Nam đạt được những mục tiêu đề ra, ví dụ như lần đầu tham dự World Cup. Bởi đó là giấc mơ của mọi cầu thủ trên thế giới này.
Asian Cup cũng vậy. Đó cũng là một giải đấu lớn và vô cùng quan trọng với tuyển Việt Nam. Bảng đấu sắp tới sẽ không dễ dàng, nhưng chúng tôi sẽ cùng chiến đấu. Tôi hi vọng toàn đội sẽ làm được điều gì đó, nhưng như tôi đã nói. Mọi thứ phải tiến chắc từng bước một, và trước tiên sẽ là có được một vị trí tốt tại bảng đấu ở Asian Cup sắp tới.