Premier League tự quảng bá là giải đấu mà bất kỳ đội nào cũng có thể đánh bại đội khác. Đó là điểm độc đáo khiến Premier League trở thành giải đấu có tính cạnh tranh cao nhất cũng như khó đoán nhất. “Kẻ tí hon chuyên giết khổng lồ”, “chức vô địch cổ tích”… đều là những tiêu đề ăn khách. Thực tế, để tuyên bố đó thực sự có giá trị, nó cần một cuộc đua danh hiệu có nhiều CLB tham gia. Không phải là một cuộc đua song mã, tam mã mà là một màn cạnh tranh giữa 4 hoặc 5 đối thủ và cơ hội chiến thắng được chia đều cho các đội.
Tính đến thời điểm này, sai lầm của Man City trong trận hoà Chelsea 4-4 vừa qua đã mở ra một cuộc đua nhiều ngựa như thế, khi đội đầu bảng Man City chỉ hơn đội xếp thứ tư 2 điểm, hơn đội xếp thứ năm 3 điểm. Chỉ có 3 lần trong lịch sử Premier League, người ta được chứng kiến màn cạnh tranh ngôi báu hấp dẫn đến như vậy. Mùa giải 2001/02 thậm chí còn chặt chẽ hơn khi 6 đội dẫn dầu BXH chỉ hơn kém nhau 3 điểm. Trong mùa giải 2007/08, 5 đội đầu bảng cũng bám sát nhau trong giới hạn 3 điểm. Lần gần nhất chúng ta chứng kiến một cuộc đua có nhiều hơn 2 ngựa là Premier League 2007/08, khi MU vô địch nhờ hơn Chelsea 2 điểm và hơn Arsenal 4 điểm.
Điều thú vị nữa – và cho thấy nó có thể còn gần hơn ở lần này – là mùa giải này, Top 5 của Premier League 2023/24 đã tích lũy được nhiều điểm hơn bất kỳ mùa giải nào trước đó: 133 điểm. Mức điểm cao tiếp theo là vào mùa 2007/08, với 127 điểm. Có phải vì Top 5 của mùa này tốt hơn? Chắc là không. Yếu tố chính thực sự có thể là do các tân binh yếu hơn, trong khi các đội nằm giữa Top 5 và nhóm 3 đội bét bảng cũng không tạo ra được nhiều đột biến như các mùa giải khác.
Tất nhiên, tất cả những điều này phải được xem xét qua lăng kính mà hầu hết các nhà quan sát đều mong đợi là Man City cuối cùng sẽ vô địch giải đấu. Điều đó sẽ khiến họ trở thành CLB đầu tiên giành được 4 chức vô địch liên tiếp trong toàn bộ lịch sử 136 năm của bóng đá đỉnh cao nước Anh. Nếu Man City làm được kỳ tích này, điều đó sẽ đặt ra câu hỏi về lập luận mang tính cạnh tranh đó và bắt đầu biến Premier League thành những gì chúng ta đã thấy trên khắp châu Âu, với Bayern Munich vô địch Bundesliga 11 mùa giải liên tiếp hay PSG tại Ligue 1 đã vô địch 9 trong số 11 mùa gần nhất.
Trên thực tế, sẽ có lập luận rằng cán cân cạnh tranh Premier League không hay bằng Serie A, giải đấu đã có 4 nhà vô địch khác nhau ở 4 mùa gần nhất hay: La Liga, nơi mà Real Madrid, Barcelona và Atletico Madrid đã từng đua tam mã ở nhiều mùa giải. Tuy nhiên, cạnh tranh không phải lúc nào cũng có nghĩa là tốt hơn. Man City là đội mạnh nhất châu Âu, họ đã vô địch Champions League và là ứng cử viên nặng ký nhất cho giải đấu năm nay. Chúng ta phải có sự thông cảm cho Arsenal ở mùa giải trước và Liverpool ở trước đó nữa khi phải đua với gã khổng lồ này.
Nhưng Man City, bất chấp việc đang dẫn đầu BXH, đang để thủng lưới nhiều hơn bình thường ở giai đoạn này của mùa giải với 12 bàn (nhiều nhất kể từ năm 2020). Đáng chú ý, hồi đó Man City đứng thứ 7 trên BXH ở giai đoạn này của mùa giải. Vậy chuyện gì sẽ xảy ra từ đây? Có cơ sở để hy vọng rằng Man City sẽ phải đối mặt với một thách thức lớn hơn, cam go hơn. Nhất là khi họ sẽ phải tham dự Club World Cup ở Saudi Arabia vào tháng tới, giải đấu mà họ muốn giành chiến thắng với một đội hình có thể thiếu chiều sâu.
Đó là bởi vì Arsenal đang trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều ở mùa này, đặc biệt sau khi thâu tóm được tiền vệ Declan Rice từ West Ham cũng hàng loạt tân binh chất lượng cao đã được kiểm chứng. Đó là bởi vì Jurgen Klopp có vẻ như đã tái tập hợp Liverpool một cách ấn tượng với một hàng tiền vệ mới. Cơn bão chấn thương bất ngờ ập đến với Tottenham, nhưng điều đó có lẽ có nghĩa là đã loại đội bóng này ra khỏi cuộc đua vô địch. Không nhưng thế, Man City cũng phải để mắt tới sự vươn lên âm thầm của Aston Villa đang nỗ lực hết mình dưới thời Unai Emery, đặc biệt là với thành tích sân nhà đáng gờm của họ.
Sau đó là sự hiện diện của Chelsea, đội đã tụt xuống vị trí thứ 10 nhưng vừa ghi 4 bàn vào lưới Man City, và thậm chí cả MU bất chấp tuyên bố của HLV Erik ten Hag rằng mục tiêu tối thượng ở mùa này chỉ là góp mặt trong Top 4 chứ không phải vô địch. Cũng phải quan tâm đến Newcastle, đội đang thi đấu ở Champions League mùa này và đang muốn hưởng hương vị đó hàng năm. Ngoài ra là sự thăng tiến bất ngờ của Brighton và West Ham, để tạo nên một Top 10 mạnh nhất mà chúng ta từng chứng kiến trong nhiều năm qua.