Chúng tôi đang đi trong đường hầm tới phòng thay đồ sau chiến thắng thuyết phục 3-0 trước Burnley. Bầu không khí rõ ràng rất căng thẳng. Dù có kết quả tốt nhưng trận đấu đã được đánh dấu bằng cơn giận dữ bùng nổ của Sadio Mane khi anh bị thay ra ở những phút cuối. Các nhiếp ảnh gia đã ghi lại mọi thứ.
Sadio không chỉ tức giận vì bị thay ra sân, trước đó một chút, Mohamed Salah đã cố gắng dứt điểm trong khi có thể chuyền cho Mane ở tư thế trống trải trong vòng cấm địa. Chà, tiếng Anh của tôi không tốt nên tôi không biết chính xác Mane đã hét gì khi rời sân. Nhưng nó không có gì hay ho cả! James Milner cố gắng trấn an nhưng Mane vẫn tức giận.
Tôi biết rất rõ những người đó, có lẽ hơn bất cứ ai. Tôi đứng trên sân, ngay giữa họ. Tôi đã tận mắt nhìn thấy những ánh mắt hình viên đạn, những cái nhăn mặt và ngôn ngữ cơ thể bực tức khi họ cay cú nhau. Tôi có thể cảm nhận được nó. Tôi là mối liên kết giữa họ trong lối chơi tấn công và là người dàn hoà trong những khoảnh khắc đó.
Sự bất đồng giữa Mane và Mo đã hình thành từ mùa 2018/19. Nhiệm vụ của tôi là xoa dịu tình hình, dùng cát dập lửa chứ không phải đổ thêm dầu. Những giây phút căng thẳng thường trôi qua rất nhanh. Trong trận đấu tiếp theo, họ sẽ chuyền bóng cho nhau hoặc cho tôi để tôi chuyền cho 1 trong hai người. Khi có bàn thắng, chúng tôi cùng ăn mừng. Cho đến trận gặp Burnley.
Chúng tôi rời sân mà không có niềm vui của một đội bóng vừa thắng 4 trận liên tiếp ở Premier League. Tôi đi giữa họ, Mane đi trước, đằng sau là Salah. Cuộc cãi nhau của họ không hề giải trí chút nào mà có thể gây ra vấn đề cho toàn đội. Có lẽ, ông Jurgen Klopp đang lo lắng lắm đây, nhưng tôi thì không.
Không biết Salah có để ý hay không nhưng anh từng khiến mọi người thất vọng khi không chuyền bóng. Klopp đã từng ra lệnh: Khi đồng đội ở vị trí thuận lợi hơn thì phải chuyền bóng ngay. Đó là một chỉ đạo rõ ràng nhằm vào Salah. Qua nhiều năm, sự ích kỷ của Salah mới giảm bớt. Anh biết cách hợp tác hơn mặc dù vẫn có phẩm chất ích kỷ của tay săn bàn. Điều đó là bình thường.
Mane mạnh mẽ hơn trong cả những khoảnh khắc tốt và xấu. Anh ấy là người bùng nổ nhất trong 3 người chúng tôi và cũng chịu nghe tôi nói chuyện nhất. Tôi luôn đưa ra lời khuyên, cố gắng giúp anh bình tĩnh trở lại và tìm sự bình yên, chơi vì đội với tinh thần thoải mái. Salah và Mane chưa bao giờ là bạn thân. Thật hiếm khi thấy hai người họ nói chuyện và tôi không chắc có phải là do sự kình địch giữa bóng đá Ai Cập và Senegal ở các giải đấu ở châu Phi hay không. Nhưng họ vẫn nói chuyện, không bao giờ cắt đứt quan hệ hữu cơ trong bóng đá vì đều là cầu thủ chuyên nghiệp.
Tôi chưa bao giờ chọn phe và đó là lý do tại sao họ yêu quý tôi. Tôi luôn chuyền bóng cho cả hai, ưu tiên người có cơ hội ghi bàn cao nhất. Tôi không chỉ có ích về mặt chiến thuật mà còn cả yếu tố con người như một kẻ hoà giải mâu thuẫn. Nếu tôi không làm vậy, có lẽ họ đã giết nhau trên sân. Đây là lý do tại sao tôi là người thường xuyên được Klopp dùng nhất. Ba chúng tôi có những tính cách rất khác nhau và Klopp biết tôi sẽ không nổi điên hành động bản năng. Nếu thấy phiền, tôi sẽ nói chuyện riêng với Klopp và sau đó, ông sẽ cho một trong hai người họ ra sân. Đó là cách Klopp kiểm soát đội bóng.
Tôi đến Liverpool vào mùa Hè 2015. Sadio Mana gia nhập vào năm sau và đến năm 2017, đến lượt Mohamed Salah xuất hiện. Không ai trong chúng tôi biết điều gì sẽ xảy ra trong 5 năm chúng tôi chơi cùng nhau. Klopp từng nói: “Ngay cả trong giấc mơ điên rồ nhất, tôi cũng không thể tưởng tượng được mọi chuyện sẽ diễn ra như vậy”.
Trong bóng đá, các CLB không ngừng tìm kiếm chiến thắng và danh hiệu. Họ có đội ngũ trinh sát, phân tích hiệu suất khổng lồ và sử dụng phần mềm tiên tiến, tất cả đều nhằm mục đích tìm kiếm công thức thành công. Đó là môn thể thao làm lay động hàng tỷ CĐV, rất nhiều tiền và nhiều cảm xúc. Mọi người đều tìm kiếm lợi nhuận tối đa với mức đầu tư tối thiểu.
Bóng đá thật tuyệt vời vì không thể lường trước hay đoán trước được điều kỳ diệu sẽ diễn ra trên sân khi một cậu bé đến từ Ai Cập gặp một cậu bé đến từ Senegal và một cậu bé đến từ Brazil. Chỉ Chúa mới biết điều đó, ngoài ra không có ai, kể cả Klopp. Một số người nói rằng thật đáng khen vì tôi đã trao chiếc áo số 11 cho Salah và điều đó đã giúp mọi việc bắt đầu thuận lợi. Tôi luôn được coi là người hào phóng nhất trong tổ ba người, chấp nhận chơi phòng ngự mặc dù là cầu thủ tấn công chỉ để nhường sân khấu cho hai gã kia toả sáng.
Đó là một câu chuyện hoàn hảo: Roberto Firmino, một anh chàng tốt bụng đã nhường số áo của mình cho một đồng đội mới. Xin lỗi mọi người, nhưng nó không hề như vậy chút nào. Tôi chỉ đơn giản quyết định mặc áo số 9 bởi nó có sẵn sau khi Christian Benteke ra đi. Nhưng chỉ đến Hè 2017, tôi mới nghĩ mình có thể chuyển từ số 9 ảo sang số 9 thực sự.
Trở thành số 9 của Liverpool không phải là chuyện nhỏ. Đó là chiếc áo lịch sử được các huyền thoại như Robbie Fowler, Ian Rush và Fernando Torres từng mặc. Tôi mặc áo số 10 ở đội trẻ Brazil, và ở Hoffenheim, tôi đã chuyển từ số 22 sang số 10 khi có cơ hội. Đối với cầu thủ Brazil, số 10 là số áo bất tử của Pele. Nhưng số 10 ở Liverpool đã thuộc về Philippe Coutinho, nên tôi đành mặc áo số 11 và sau đó là số 9.