“Tất cả NHM đến xem trận đấu với niềm hy vọng đội nhà chiến thắng. Nhưng bây giờ, chúng tôi bước vào trận đấu với suy nghĩ lại thua thôi, hoặc lại là một thất vọng nữa thôi. Đối với tôi, mọi thứ bây giờ giống như quay trở lại đầu thập niên 1990 trước khi Glenn Hoddle xuất hiện” – Đó là tâm sự của David Chidgey, một CĐV ngoài 50 tuổi và đã ủng hộ Chelsea trong phần lớn cuộc đời.
Trong 21 năm qua, ông đã ngồi cùng một chiếc ghế ở tầng trên khán đài Matthew Harding ở Stamford Bridge. Ông đã tận hưởng góc quan sát tuyệt vời khi Chelsea trải qua thời kỳ vĩ đại nhất trong lịch sử của họ, với khả năng đánh bại mọi đối thủ trên sân nhà – yếu tố quan trọng trong việc giành được 19 danh hiệu lớn đáng chú ý từ năm 2005 đến 2022.
Khi Chelsea thua ở Stamford Bridge, nó từng là tin tức nổi bật. Từ năm 2004 đến 2008, họ lập kỷ lục Premier League với 86 trận bất bại trên sân nhà. Chỉ có thành tích 68 trận đấu tại Anfield (2017-2021) của Liverpool gần bằng thành tích này trong những năm kể từ đó. Tim Rolls, một CĐV lâu năm khác, cho biết: “Chúng tôi từng bất khả chiến bại trên sân nhà. Nhiều CĐV đã kiêu ngạo vì điều đó, trong đó có tôi. Chúng tôi sẽ giành chiến thắng mỗi tuần. Sẽ là một cú sốc nếu chúng tôi không làm vậy. Khi ghi được bàn, chúng tôi biết trận đấu đã an bài”.
Bầu không khí tự mãn ngày đó đã được thay thế bằng sự lo lắng và tức giận. Chelsea chỉ thắng 1 trong 10 trận sân nhà gần nhất ở Premier League, bao gồm 7 trận sân nhà cuối cùng của mùa giải 2022/23 tệ hại. Chiến thắng duy nhất là trước tân binh Luton Town vào tháng trước. Giới chủ vẫn hy vọng Chelsea đủ điều kiện tham dự Champions League mùa tới thông qua việc lọt vào Top 4 vào tháng 5/2024, nhưng để đạt được điều đó, ít nhất Chelsea phải quay trở lại con đường chiến thắng thường xuyên tại Stamford Bridge.
Hiện tại, sau 5 trận, Chelsea kém đội xếp thứ 5 là Brighton tới 7 điểm. Chủ nhật này, Chelsea sẽ tiếp Aston Villa, mở đầu cho chuỗi 5 trận sân nhà tiếp theo gặp những đội đã có điểm tại Stamford Bridge mùa trước là Arsenal, Brentford, Man City và Brighton. Đây sẽ là một thử thách khá lớn đối với Pochettino khi ông tìm cách đảo ngược đà tiêu cực.
Lần gần nhất Chelsea vô địch Premier League – dưới thời Antonio Conte vào mùa giải 2016/17 – họ đã tích lũy được 51 trên tổng số 57 điểm có thể có trên sân nhà. Số điểm ngày càng trở nên đáng thất vọng kể từ đó. Ngoại trừ mùa 2018/19 chỉ thua 1 lần trên sân nhà, Chelsea toàn khiến CĐV xấu hổ. Mùa giải trước đặc biệt tồi tệ khi thành tích sân nhà của họ (25 điểm) chưa bằng một nửa số điểm họ có được trên đường đến chức vô địch mùa giải 2016/17. Đây là số điểm ít thứ hai mà Chelsea tích lũy được tại Stamford Bridge kể từ khi Premier League bắt đầu cách đây 31 năm.
Chỉ có mùa giải 2015/16 khốn khổ, một mùa bất thường trong thời kỳ Roman Abramovich làm chủ, là tệ hơn khi Chelsea chỉ giành được 24 điểm trên sân nhà. Man City đã coi suy thoái của Chelsea là bài học xương máu. Họ đã giành được 5 trong 6 danh hiệu Premier League gần nhất dưới thời Pep Guardiola. Mặc dù họ không có chuỗi trận bất bại trên sân Etihad dài như Chelsea từng có từ năm 2004 đến 2008, nhưng họ đã thu về nhiều hơn 86 điểm trên sân nhà so với Chelsea kể từ lần cuối họ đăng quang vô địch vào năm 2017. Nói cách khác, trung bình nhiều hơn 14,3 điểm mỗi mùa.
Vậy tại sao điều này xảy ra? Có lẽ các cầu thủ đơn giản là không giỏi bằng các thế hệ đàn anh. Điều đó chắc chắn áp dụng cho đội hình hiện tại – dù Chelsea đã trả hàng trăm triệu bảng phí chuyển nhượng. Việc thay thế những cầu thủ vĩ đại nhất mọi thời đại của Chelsea như John Terry, Frank Lampard, Didier Drogba và Eden Hazard chưa bao giờ là điều dễ dàng. Tương tự, những biến động ở Chelsea trong 18 tháng qua, thông qua các lệnh trừng phạt và việc ép bán CLB của Abramovich cho tập đoàn Todd Boehly-Clearlake, là điều chưa từng có đối với một đội bóng tầm cỡ như họ. Bây giờ đây là một CLB hoàn toàn khác.
Mọi người sẽ cho rằng Chelsea đã vô địch Champions League vào năm 2021 và FIFA Club World Cup chỉ vào năm ngoái và đổ lỗi cho ông chủ mới vì đã thực hiện quá nhiều thay đổi quá sớm. Tuy nhiên, như bảng minh họa dưới đây, sự suy giảm đã diễn ra trước khi Boehly-Clearlake xuất hiện. Nó nêu bật thành tích khủng khiếp mà Chelsea có trên sân nhà trước các thành viên khác trong nhóm Big Six gồm Man City, MU, Liverpool, Arsenal và Tottenham – từ mùa giải 2020/21 trở đi. Chelsea chỉ thắng 1 lần trong 16 trận, chịu 7 thất bại. Đáng chú ý, Chelsea thậm chí không ghi bàn nào trong 8 trận.
Rolls nói: “Mọi người thậm chí không mong đợi đội nhà ghi bàn. Trong chuỗi 86 trận bất bại, việc một đội ghi bàn vào lưới Chelsea sẽ tạo ra một cú sốc. Nhưng bây giờ, mọi thứ đã thay đổi. Trận hoà với Villa mùa trước cũng đã khiến chúng tôi vui mừng”. Gần cuối mùa giải trước, sau trận thua 1-2 trước Brighton, báo chí Anh đã hỏi HLV Lampard liệu Chelsea có phải đã đánh mất bản lĩnh sân nhà hay không, ông đã nói: “Đúng vậy, các đối thủ không sợ Stamford Bridge nữa”.
Khi kết quả ngày càng xấu đi thì bầu không khí do đám đông tạo ra cũng vậy. Sự lo lắng chiếm ưu thế. Ngày nay, những tiếng reo hò sớm được thay thế bằng những lời chế nhạo khi có dấu hiệu đầu tiên cho thấy đội chủ nhà đang gặp khó khăn. Với các đội khách, họ lại rất thích điều đó. Thất bại 0-1 trước Nottingham hồi đầu tháng là hình ảnh chi tiết cho những khó khăn của Chelsea trong thời gian qua.
Đội khách chơi thấp, khó có thể đột phá và bộc lộ sự thiếu chất lượng trong tấn công của Chelsea ở 1/3 cuối sân. Các CĐV Chelsea đã quay sang ủng hộ đội khách và Nottingham đã có bàn thắng trị giá 3 điểm ở một pha phản công. Tiếng còi mãn cuộc của trận đấu được chào đón bằng những tiếng la ó, cũng như trận hòa không bàn thắng trước Bournemouth vào Chủ nhật tuần trước.
Ngày mai, nếu màn trình diễn trước Villa cũng không thuyết phục tương tự, Chelsea sẽ thấy mình gần Top 3 xuống hạng hơn là Top 4 dự Champions League, Chelsea sẽ cảm thấy sợ sân nhà hơn, Khi được hỏi khi nào Chelsea sẽ giành chức vô địch giải đấu tiếp theo tại Stamford Bridge, Chidgey chỉ trả lời một cách mỉa mai: “Sheffield United.” Trận đấu này sẽ diễn ra vào ngày 16/12.