Tiêu chuẩn đạo đức ở MU có vẻ như đang có vấn đề nghiêm trọng, ít nhất so với thời của Sir Alex Ferguson. Năm xưa, khi mới cặp kè với ca sĩ Victoria của ban nhạc Spice Girls, tập tọe chơi bời và chú ý đến chuyện thời trang hơn tập luyện, David Beckham đã bị Sir Alex cho ra bã. Mà đỉnh điểm chính là vụ án chiếc giày bay vào mặt tiền vệ điển trai này.
Sir Alex có thể là người chuyên quyền, độc đoán và đáng ghét trong mắt cầu thủ. Thế nhưng ông buộc phải làm thế, để giữ toàn bộ đội bóng trong khuôn khổ kiểm soát. Fergie luôn yêu cầu các cầu thủ phải tuân thủ phép tắc, còn nếu không chấp nhận, sẽ bị trừng phạt bằng án treo giò nội bộ hoặc trục xuất.
Thế nhưng ở vụ Greenwood và đặc biệt là Antony, với những hành vi cực nhạy cảm với cảm xúc công chúng và hệ giá trị đạo đức “online”, có thể bôi bẩn hình ảnh thương hiệu của CLB như tấn công tình dục, bạo hành nữ giới, bạo lực gia đình thì MU lại chọn cách xử lý rất “phớt Ăng-lê”.
LĐBĐ Brazil (CBF) đã lập tức loại Antony khỏi ĐTQG ngay ở đợt FIFA Days tới, sau khi tin tức về việc cầu thủ này bị bạn gái cũ tố bạo hành xuất hiện trên truyền thông. Đây là vấn đề cực kỳ dễ gây bức xúc cho dư luận xã hội, và ẩn chứa nguy cơ biến thành “quả bom bẩn” với tất cả những ai có liên quan. Và cơ quan quản lý bóng đá Brazil đã xuống tay rất nhanh để trừ hậu họa.
Trong khi đó, phải đến giữa tuần trước, tức 2 ngày sau khi Antony bị loại khỏi Selecao, MU mới lên tiếng về việc này. Trong một tuyên bố dài 53 từ, MU đã thừa nhận những lời buộc tội của Gabriela Cavallin, và khẳng định họ đang xem xét vấn đề này một cách nghiêm túc. Đó là một tuyên bố mơ hồ, thiếu rõ ràng và gửi đi một thông điệp với nội dung yếu kém. MU lại đang trong thế “để yên xem sao”, giống như họ đã từng làm với bê bối của Greenwood trong suốt 18 tháng.
Dư luận xã hội đòi hỏi sự mạnh mẽ và rõ ràng hơn của MU, CLB lớn nhất nước Anh. Nếu có bất kỳ sự thông cảm nào dành cho MU, thì đó là ngay khi họ còn lạc lối trong mê cung của vụ Greenwood thì những cáo buộc chống lại Antony đã ném vào mặt họ những gánh nặng khác. Song rõ ràng, MU hoàn toàn không khá hơn trong việc xử lý sự cố từng khiến họ phải trả giá trong vụ Greenwood.
Họ không nhìn vào cách LĐBĐ Brazil hành xử: Không cần phán quyết cuối cùng của việc xét xử Antony, cứ có “mùi” là trảm ngay lập tức để bảo vệ thanh danh của một tổ chức lớn hơn. Antony sẽ không có mặt trong các trận Brazil gặp Bolivia và Peru ở vòng loại World Cup 2026, “để bảo vệ nạn nhân, các cầu thủ khác, ĐT Brazil và CBF”. Đó mới là cách xử lý đúng và cao tay.
Nhưng MU chỉ đưa ra tuyên bố khá sáo rỗng vào thứ Tư tuần trước rằng họ sẽ không loại Antony ra khỏi đội hình, bởi vụ của Antony khác với Greenwood là không có băng hình, không có trát bắt khẩn cấp hay bất kỳ chứng cứ nào vạch trần thủ phạm. Đáng lẽ ra, MU phải biểu thị sự lên án mạnh mẽ với vấn đề bạo lực gia đình, cam kết không sử dụng Antony cho đến khi mọi chuyện “hai năm rõ mười”. Song họ đã không làm như thế, và dường như đang bị hoảng loạn và không biết xử lý tình huống như thế nào.
MU đã bị công kích mạnh mẽ trên mọi mặt trận về việc cố gắng giữ Greenwood ở lại CLB. Các CĐV nữ đã tổ chức biểu tình phản đối, và các nhãn hàng đối tác cũng gửi thông điệp ngừng hợp tác để tránh nguy cơ bị tẩy chay. Cuối cùng, Greenwood đã phải ra đi, cho dù là theo dạng hợp đồng cho mượn. Song MU đã bị tổn thất cả về kinh tế (vẫn phải trả lương cho Greenwood) lẫn hình ảnh.
Bây giờ, họ lại tiếp tục trượt vào vết xe đổ còn chưa khô bùn đó bằng việc dung dưỡng Antony, không tỏ thái độ quyết liệt với scandal này. Nó bộc lộ sự thiếu kinh nghiệm lãnh đạo từ cấp thượng tầng trở xuống. Đáng lẽ, CLB bóng đá lớn nhất nước Anh này phải làm tốt hơn nhiều CBF nhiều.