Tại sao Mount lại khiến MU và các CĐV của họ u buồn thế? Tất cả là vì những gì họ đã chứng kiến cựu ngôi sao của Chelsea thể hiện ở tour du đấu tiền mùa giải. Theo đó, sau 6 trận giao hữu, Mount chỉ có một pha qua người thành công và một đường chuyền mở ra cơ hội ghi bàn trong trận gặp Leeds United.
Kể từ trận thứ hai với Lyon, Mount không còn có được pha tạt bóng hay chuyền dài chính xác nào. Sự hòa nhập của Mount với hệ thống thi đấu của MU cũng khá chậm, với nhiều điểm trễ trong phối hợp hoặc hoàn toàn không ăn ý với đồng đội. Nhìn chung, Mount không đem lại sự phấn khích nào cả.
Tuy nhiên, quan điểm kêu gọi HLV gạch tên Mount ra khỏi đội hình chính không phải mới. Ngay ở giai đoạn Mount chuẩn bị đổi màu áo, rất nhiều người đã nghĩ đây sẽ là một quả bom xịt, bởi phong cách thi đấu và vị trí của tiền vệ này khó có đất diễn tại MU.
Mason Mount có thể là một “số 10” tài năng nhờ khả năng tìm bàn thắng và kiến tạo, khi anh đã ghi 11 bàn và có 10 đường kiến tạo ở Premier League mùa 2021/22 . Nhưng những “số 10” đang bị loại bỏ dần khỏi bóng đá hiện đại, và chỉ những tiền vệ kiệt xuất thực sự mới có thể đeo số áo này.
Do đó, mùa trước và bây giờ, Mount vẫn hoạt động như một “số 8” trong hệ thống 4-3-3. Anh hoạt động tốt nhất với vai trò “số 8”, chịu trách nhiệm phòng thủ nhiều hơn và được khuyến khích đoạt bóng nhiều hơn. Điều này cho phép Mount tích cực hoạt động và xâm nhập vào khu vực giữa sân để ghi bàn và kiến tạo.
Tại Chelsea mùa 2020/21 và 2021/22, Mount đã làm rất tốt công việc này. Còn MU sử dụng bộ ba tiền vệ với một trục kép để họ có thể dùng một tiền vệ kiến tạo như Bruno Fernandes. Do đó, Mount bị cho là không phù hợp, bởi Quỷ đỏ không dùng sơ đồ 4-3-3 với một “số 8” chuyên phát triển lối chơi phản công, hoặc dạt vào khu vực giữa sân để đá cặp với tiền đạo đang cầm bóng.
MU đã sử dụng Mount ở vị trí cánh phải, và cùng tiền vệ phòng ngự lùi sâu Casemiro gánh nhiệm vụ kiểm soát bóng. HLV Ten Hag có thể sử dụng Mount và Fernandes như một con quái vật hai đầu ở hàng tiền vệ tấn công giống như Man City, và có khả năng là Arsenal với Kai Havertz cùng Martin Odegaard.
Ngay cả trong trường hợp MU chơi trong một hệ thống với Mount đẩy cao và chiếm lĩnh các khoảng trống tấn công trung tâm cùng với Bruno Fernandes, thật khó để thấy cả hai cầu thủ cùng tồn tại, bởi Fernandes không phải là người phát huy được khả năng kết hợp như Havertz hay Timo Werner ở Chelsea.
Fernandes thích kiểm soát bóng. Anh cần có cảm giác cầm bóng và chơi như một “tiền vệ quan trọng bậc nhất” kiểu Messi vậy. Thực tế là ở vị trí tiền vệ thực kiến tạo thuần túy, Fernandes chơi tốt hơn Mount. Như các số liệu thống kê cho thấy, không ai trong bóng đá châu Âu có thể tạo ra nhiều cơ hội như Fernandes (219 cơ hội ở mùa trước).
Mỗi trận mùa trước, Fernandes có trung bình 3,2 đường chuyền quan trọng tại Premier League. Trong khi đó, Mount không phải là người không giỏi kiến tạo, nhưng không được dùng như vị trí số 10, nơi thỉnh thoảng Ten Hag vẫn dùng Jadon Sancho để hỗ trợ Fernandes khi cần.
Thế nên, sự xuất hiện của Mount ở Old Trafford đã khiến nhiều người hoài nghi về một cái kết tốt đẹp. Nhưng chúng ta không nên quên rằng, Mount vẫn là một tân binh, cho dù anh đã ăn cơm MU được 2 tháng. Quẳng một con người vào một tập thể xa lạ mà đòi hỏi hiệu quả ngay lập tức thì quả là hoang đường.
Vả lại, những thứ vừa trải qua chỉ là những trận giao hữu, mang tính giới thiệu ngôi sao và kiếm tiền. Hãy nhìn xem Man City và Erling Haaland vừa có một giai đoạn du đấu khá mờ nhạt, thế nhưng khi nhập trận, đã lập tức hiện hình “quái vật”.
Thế nên, tại sao lại có thể sớm kết luận Mount không xứng đáng với một suất trong đội hình chính MU chỉ vì anh bắt nhịp chậm. Làn sóng chỉ trích Mount sẽ tan biến hay đổi chiều, nếu anh toả sáng trong trận ra quân gặp Wolves. Chỉ có HLV Ten Hag mới biết trong tay ông thực sự có gì, nếu không ông đã không đồng ý mua Mount với giá 60 triệu bảng.