Man City được đánh giá là CLB vĩ đại nhất lịch sử Premier League. Họ đã đưa bóng đá lên một tầm cao mới. Họ được các đội bóng khác sao chép, nghiên cứu, ngưỡng mộ và ghen tỵ. Dưới thời Guardiola, Man City đã nâng cao tiêu chuẩn, biến mình không chỉ thành đội bóng đáng sợ mà còn rất đáng xem. Bất kỳ trận đấu nào có sự hiện diện của Man xanh đều là một món quà dành tặng cho người hâm mộ. Nói cách khác, thấy Man City là thấy bóng đá, một thứ bóng đá đúng nghĩa.
Nhưng vì đại cục, Premier League 2023/24 cần một một tân vương. Mong muốn này không phải nhằm ngăn Man City trở thành đội đầu tiên trong lịch sử 4 lần liên tiếp lên đỉnh bóng đá Anh – họ và Pep xứng đáng với điều đó – mà để giúp giải đấu có tính cạnh tranh cao hơn. Bóng đá ở Premier League sở hữu nhiều thứ hay hơn nhiều so với Bundesliga. Man City phải giành giật danh hiệu theo cách mà Bayern không thể. Hùm xám đã thi đấu kém cỏi mùa trước, song bằng cách nào đó, họ vẫn thu về chức vô địch thứ 11 liên tiếp. Có rất nhiều điều để khen ngợi giải đấu hàng đầu nước Đức, nhưng tính cạnh tranh không nằm trong số ấy.
Tương tự như vậy tại Pháp, PSG đã đăng quang Ligue 1 ở 9 trong 11 mùa gần nhất song thường là một CLB có nội bộ chia rẽ và màn trình diễn cũng không thực sự thuyết phục. Ngược lại, Serie A của Italia đã chứng kiến 4 nhà vô địch khác nhau trong 5 mùa qua, và đang cho thấy sự hồi sinh ở đấu trường châu lục với 3 đại diện góp mặt tại chung kết Champions League, Europa League và Europa Conference League mùa trước. Serie A rõ ràng chưa đạt đến đẳng cấp của Premier League, phần lớn do những khó khăn về tài chính mà họ phải gánh chịu trong hai thập kỷ qua. Dù vậy, tính cạnh tranh đã nâng cao tiêu chuẩn và kết quả là làm tăng sự kịch tính.
Một trong những điểm hấp dẫn nhất của Premier League là việc bất kỳ CLB tầm trung hay nhỏ nào cũng có thể quật ngã một đối thủ mạnh trong một ngày thi đấu thăng hoa. Đó là câu chuyện xảy ra như cơm bữa, nên việc đoán đội bóng nào sẽ cán đích trong Top 8 ở giải đấu rõ ràng khó hơn lên trời. Ngoại hạng Anh giờ đây không chỉ tồn tại “Big 6” truyền thống, mà đã mở rộng lên “Big 7”, thậm chí là “Big 8”, “Big 9” với sự trỗi dậy mạnh mẽ của những Newcastle, Aston Villa, Brighton hay Brentford. Đây đều là các CLB được đầu tư và có tổ chức tốt, khiến cuộc đua Top 4 trở nên cực kỳ khốc liệt. Tuy nhiên, với vị trí cho chiếc cúp bạc, đại đa số đánh giá đều nghiêng về Man City.
Nếu Man City vô địch, đó sẽ là danh hiệu Ngoại hạng Anh thứ 6 của họ trong 7 năm – một sự thống trị không phải bàn cãi. Nhưng, đó là sự thống trị không lành mạnh. Ngay cả ở mùa giải Man xanh không đăng quang, họ cũng về nhì. Bóng đá có tính chu kỳ. Sự thống trị đến rồi đi. Chắc chắn trong kỷ nguyên hào hùng của Sir Alex Ferguson tại MU, nhiều người hâm mộ đã cảm thấy Quỷ đỏ sẽ chẳng bao giờ có thể sụp đổ. Song rốt cuộc, tất cả diễn ra đúng quy luật tự nhiên, không thể khác. Các cổ động viên muốn Man City vĩ đại hơn nữa, gặt hái nhiều thành công hơn nữa vì họ xứng đáng. Nhưng, với các fan trung lập, họ cũng muốn có một sự cạnh tranh đúng nghĩa. Cạnh tranh ở đây không phải là xáo trộn ở các vị trí trong Top 4, mà là trao vương miện cho những nhà vô địch khác nhau.
Công bằng mà nói, Premier League hiện tại vẫn rất hấp dẫn, song sức mạnh vượt trội của Man City so với phần còn lại đã biến một giải đấu khó lường trở nên dễ đoán hơn nhiều. Những chiến tích mà Man City làm được thật phi thường, và khó có thể chờ đợi đội bóng này sụp đổ cho đến lúc Guardiola rời đi. Ngay cả ngày định mệnh ấy xảy ra, không ai dám cá là họ sẽ đi xuống dưới thời người kế nhiệm Pep. Man xanh đơn giản là được tổ chức rất tốt và sở hữu tiềm lực tài chính mạnh mẽ. Đó là điều tốt cho tương lai dài hạn của Man City, song không phải là chuyện vui với Premier League.
Arsenal sau một mùa Hè đầu tư mạnh mẽ cùng một Liverpool được nâng cấp được kỳ vọng sẽ thách thức Man City. Tuy nhiên, thay vì chỉ ở mức ngáng đường, Arsenal hoặc Liverpool hãy cố gắng tạo ra một thứ gì đó khác biệt, một thứ gì đó đủ sức nặng để phế truất Man xanh, vì tính cạnh tranh của giải đấu.