Điều này đã làm rõ vai trò và trách nhiệm của các nhân vật quan trọng khác. Sự ra đi của cặp tiền vệ Jordan Henderson và Fabinho, cả hai đều có khả năng sang Saudi Arabia, không nằm trong chương trình nghị sự của Jorg Schmadtke khi ông về cơ bản được giao làm công tác chuyển nhượng vào đầu tháng Sáu năm nay.
Không CLB nào có thể nhìn rõ tương lai và dự đoán tất cả các biến động. Nhưng rõ ràng, Liverpool từng có những nhà hoạch định nổi tiếng sẽ bắt đầu mùa giải 2023/24 với một hàng tiền vệ hoàn toàn mới, và điều này nằm ngoài tính toán của Klopp.
Tuy nhiên, Schmadtke không tham gia vào các cuộc đàm phán hợp đồng với những cầu thủ mà CLB có thể muốn tiếp tục gia hạn bởi đó là việc của Mike Gordon, người mới từ nhiệm những đảm nhận vai trò đầu mối liên lạc đàm phán.
Trong bóng đá hiện đại, các cuộc thảo luận về tương lai giữa cầu thủ và người đại diện của họ có xu hướng căng thẳng hơn khi hợp đồng với CLB chỉ còn 2 năm. Bạn có nhớ cuộc phỏng vấn của Mohamed Salah với một tờ báo TBN cách đây 2 năm rưỡi khi Salah cho biết anh sẵn sàng tìm bến đỗ mới?
Câu chuyện này kéo dài 18 tháng, trước khi anh trở thành cầu thủ được trả lương cao nhất trong lịch sử Liverpool vào hè 2022. Hợp đồng có hiệu lực cho đến cuối tháng 6/2025, khi anh 33 tuổi, một độ tuổi mà lợi thế nghiêng về phía CLB hơn là cầu thủ.
Gordon từ lâu giỏi tìm tài trợ hơn đàm phán hợp đồng. Liệu bây giờ ông có quan tâm hơn đến vòng xoáy đàm phán không? Có thể Schmadtke được mở rộng quyền hạn, hoặc có thể là Fenway Sports Group (FSG) đang xem xét một người khác cho vị trí tương tự.
Điều này cần rõ ràng hơn vì một giai đoạn quan trọng đang đến gần. Salah không phải cầu thủ chủ chốt duy nhất có thể ra đi sau mùa giải 2024/25. Có nhiều điều để xem xét ở đây. Với khả năng và tầm ảnh hưởng của mình, sẽ dễ hiểu nếu Virgil van Dijk và Trent Alexander-Arnold, với hợp đồng chỉ còn hiệu lực 2 năm, cũng muốn tăng lương bằng Salah, nhận khoảng 350.000 bảng/tuần.
Trong khi đó, mặc dù tuổi đã cao, Salah có thể cũng muốn kiếm nhiều hơn. Nếu Liverpool không đáp ứng thì Saudi Pro League sẽ cung cấp cho các cầu thủ này cách gây áp lực lên giới chủ. Cùng lúc, xuất hiện câu hỏi liệu có nên tiếp tục với Salah và Van Dijk hay không, bởi họ sẽ tròn 34 tuổi trong tuần tới. Tuổi tác không là vấn đề với Alexander-Arnold bởi anh chỉ mới gần 26.
Nếu Alexander-Arnold chơi cho một CLB khác bây giờ hoặc sau 2 năm nữa, thì Liverpool, với cơ cấu tài chính hiện tại của họ, sẽ không đủ khả năng trả phí chuyển nhượng cho cầu thủ này.
Điều này giúp giải thích tại sao không chỉ tình huống hợp đồng của anh nên được ưu tiên hơn Salah và Van Djik, mà tại sao anh nên được thừa kế băng thủ quân của Henderson. Liverpool chỉ có 2 đội trưởng trong 20 năm qua, điều này thật đáng chú ý. Khi Gerrard tiếp quản băng thủ quân của Sami Hyypia, anh là niềm tự hào đang lên của The Kop.
Với thâm niên và kinh nghiệm của mình, Jamie Carragher có vẻ như là một sự thay thế xứng đáng hơn. Nhưng HLVGerard Houllier có thể nhìn thấy điều gì sắp xảy ra. Gerrard là một ngôi sao lớn trong tương lai và CLB làm mọi cách để giữ chân anh trước sự quyến rũ trơ trẽn của một Chelsea đang rất giàu có vào năm 2004.
Alexander-Arnold cũng là một “đội trưởng tương lai” như Gerrard, chỉ có điều nó diễn ra quá nhanh. Việc làm mới đội hình sẽ là cơ hội để tạo ra một hệ thống phân cấp mới và đảm bảo sự nhất quán trong vai trò lãnh đạo chỉ sau một vài mùa giải.
Giữa tất cả những thay đổi ở Anfield trong suốt hai thập kỷ qua, một trong những nhân tố bất biến chính là đội trưởng: Gerrard, sau đó là Henderson. Với việc Alexander-Arnold có thêm một thập kỷ nữa ở đỉnh cao, anh mang đến diễn tiến bản sắc cho CLB.
Cho đến vài tuần gần đây, Henderson vẫn là một đội trưởng của Liverpool, và nói chung là thành công hơn Gerrard bất chấp tài năng thiên bẩm của Gerrard lớn hơn của Henderson. Khi Gerrard ra đi, người ta cho rằng sợi dây liên kết giữa Liverpool hiện tại và quá khứ đã không còn nữa.
Phải mất thời gian để Henderson chứng minh rằng anh thay thế xứng đáng cho Gerrard cho dù đã có xuất phát điểm từ lò Sunderland chứ không được đào tạo bài bản bởi Liverpool. Còn Alexander-Arnold đã học hỏi được nhiều từ Henderson và đội phó James Milner, người giờ đã ra đi. Cặp đôi bắt đầu dẫn dắt Alexander-Arnold ngay khi anh gia nhập đội một vì họ nhìn thấy mình trong cầu thủ trẻ này.
Có lẽ những phẩm chất của Henderson đã thể hiện ở những gì anh đã làm được bên ngoài sân cỏ, trên sân tập và trong phòng thay đồ. Ở Anfield, khán giả vẫn là yếu tố quan trọng. Bầu không khí nổi tiếng vẫn còn đó nếu biết cách khơi dậy.
Giống như Gerrard, Henderson hiểu cách châm ngòi. Đôi khi, đó là nhờ một hành động đơn giản là đẩy đối phương ra khỏi đường chạy và giành lại quyền kiểm soát bóng. Nhưng thường là do anh đánh giá đúng thời điểm và vị trí cần xuất hiện để tạo ra những tình huống khiến đám đông phát cuồng.
Alexander-Arnold có thể xảo quyệt như Gerrard đã từng, và quả phạt góc nhanh của anh ấy vào lưới Barcelona trong trận bán kết Champions League 2019 đó là bằng chứng cho điều đó. Gần đây hơn, anh đã cho thấy mình có thể là một kẻ kích động, giống như Henderson. Mùa trước, Liverpool đã thực sự chật vật trước Arsenal trước khi dụ được Granit Xhaka vào bẫy.
Van Dijk nhận thấy trách nhiệm đội trưởng ở ĐT Hà Lan thật khó khăn. Kể từ khi trở lại sau chấn thương đầu gối nghiêm trọng khiến anh phải ngồi ngoài 9 tháng, đôi khi anh có vẻ tập trung vào bản thân hơn là lo lắng cho bất kỳ ai khác.
Liệu lối chơi của trung vệ này có thực sự cải thiện nhiều nếu đảm nhận vai trò tương tự ở Liverpool và tương tự, liệu tầm ảnh hưởng của anh có giảm đi nếu không được bầu làm đội trưởng? Và liệu khi đó, Saudi Arabia có phải là lựa chọn tiếp theo?
Trong khi đó, Alexander-Arnold có thể sử dụng nó để giúp đưa mình lên một tầm cao mới. Liverpool có thể lo lắng anh sẽ bị ve vãn bởi những lời đường mật và họ sẵn sàng đưa anh vào hệ thống lãnh đạo của đội bóng để trở thành một thủ lĩnh mới.