Hôm 20/7, Chelsea bắt đầu kỷ nguyên của tân HLV Mauricio Pochettino bằng thắng lợi tưng bừng 5-0 trước Wrexham tại Florida Cup. Cảm xúc của người hâm mộ The Blues với kết quả này khá trung dung, bởi ai nấy đều hiểu mọi thứ mới chỉ bắt đầu. Bản thân Wrexham cũng chỉ là CLB thuộc giải hạng Tư của Anh, và nhìn theo hướng tiêu cực, đến đội này mà Chelsea còn không thắng nổi thì… vứt.
Quả thực như vậy, Wrexham tỏ ra quá yếu với Chelsea để rồi phải vào lưới nhặt bóng 5 lần. Hậu vệ 21 tuổi Ian Maatsen lập cú đúp, còn các pha lập công còn lại lần lượt thuộc về Conor Gallagher, Christopher Nkunku và Ben Chilwell. Sức mạnh của Chelsea chỉ được kiểm chứng bắt đầu từ trận gặp Brighton ở giải giao hữu Premier League Summer Series tại Mỹ, và sau khi tiếng còi mãn cuộc trên sân Lincoln Financial Field vang lên, bộ mặt của The Blues đang dần lộ diện.
Nhắc đến Brighton, fan Chelsea có lẽ vẫn còn cảm thấy lạnh sống lưng. Mùa trước, đoàn quân của HLV Roberto De Zerbi đã 2 lần gieo sầu cho The Blues tại Premier League, lần lượt thua 1-4 và 1-2. Về thứ hạng, Brighton cũng xếp thứ 6 chung cuộc, giành vé dự Europa League 2023/24 còn Chelsea chỉ đứng thứ 12. Với những gì trình diễn, “Chim mòng biển” rõ ràng là một bài kiểm tra đủ sức nặng dành cho Chelsea của Pochettino.
Điều này lập tức được thể hiện ở trận giao hữu rạng sáng 23/7, khi Brighton có bàn vượt lên dẫn trước ở ngay phút 13 nhờ pha lập công của Danny Welbeck. Dù vậy, cũng kể từ đây, Chelsea dưới triều đại mới đã chứng minh sự thay đổi cả về lối chơi lẫn tinh thần. Nếu như mùa trước, Chelsea gần như bất lực và chấp nhận buông bỏ mỗi khi bị dẫn bàn thì nay, họ hừng hực khí thế, cho thấy sự quyết tâm cao độ.
Dĩ nhiên, việc so sánh một trận giao hữu đơn thuần với một giải đấu chính thức là điều khập khiễng, song không thể vì vậy mà phủ nhận sự lột xác trong cách tiếp cận lẫn ý chí thi đấu của Chelsea. Các đợt lên bóng của họ tỏ ra mạch lạc, đa dạng chứ không hề cạn kiệt ý tưởng như trước. Bàn gỡ hòa của Nkunku ở phút 19 xuất phát từ tình huống đập nhả một hai ăn ý giữa hai tài năng trẻ Carney Chukwuemeka và Andrey Santos. Đó chính xác là sự tự tin – một điều xa xỉ với Chelsea mùa trước.
Thừa nhận rằng những pha lập công kế tiếp của Chelsea trong hiệp 2 một phần nhờ việc Brighton mất người sau tấm thẻ đỏ của hậu vệ Jan Paul van Hecke. Nhưng, chúng ta hãy nhìn vào tổng thể cách chơi của Chelsea. Cầu thủ chạy cánh Mykhailo Mudryk – người bị coi là “phế thải” của The Blues mùa trước, ghi 1 bàn đẹp mắt từ cú sút xa quyết đoán. Trước đó, anh và tân binh Nicolas Jackson phối hợp như thể đã là đối tác lâu năm trên hàng công. Một lần nữa, sự tự tin và mạch lạc của các cầu thủ Chelsea lại được nhắc đến. Nó khác xa với chính họ cách đây vài tháng, khi có rất ít các pha tổ chức tấn công nên hồn.
Nói về Jackson, sau khi tịt ngòi ở trận gặp Wrexham, cầu thủ 22 tuổi bắt đầu bắt nhịp và cho thấy dáng dấp của một trung phong mà Chelsea có thể tin tưởng. Anh không chỉ dứt điểm tốt, minh chứng là pha bóng phá bẫy việt vị ghi bàn nâng tỷ số lên 4-1 cho Chelsea, mà còn liên kết lối chơi ấn tượng cùng các đồng đội, cụ thể là có 2 đường kiến tạo. Về tổng thể, Chelsea kiểm soát bóng ít hơn Brighton (47% vs 53%), tung ra số lần dứt điểm gần bằng một nửa (8 vs 15), song lại bỏ túi 4 bàn thắng. Đáng chú ý, 4 bàn này đến từ 4 lần dứt điểm trúng đích của Chelsea. Điều này cho thấy sự hiệu quả tuyệt vời từ đội bóng của Pochettino.
Đã lâu lắm rồi các fan Chelsea mới được nhìn thấy một diện mạo tích cực đến vậy của đội nhà, một nguồn năng lượng sung mãn cùng sự quyết tâm mà ai nấy cũng có thể cảm nhận. Tất nhiên, mọi chuyện chỉ mới bắt đầu song chí ít, Chelsea đã nhìn thấy ánh sáng phía cuối đường hầm sau một mùa giải tệ hại bậc nhất lịch sử CLB. Thời gian vẫn còn để The Blues tiếp tục cải thiện mình, và hi vọng một chu kỳ mới của đội bóng sẽ bắt đầu từ đây.