VIDEO Highlight: Udinese 1-1 Napoli
Cristiano Giuntoli – giám đốc thể thao của Napoli, đã được “bật đèn xanh” để mua đứt phần còn lại trong hợp đồng của Erling Haaland, khi anh còn là cầu thủ của Red Bull Salzburg. Cuối cùng, Dortmund mới là bến đỗ mà Haaland lựa chọn.
Zlatan Ibrahimovic đã sẵn sàng chuyển đến Napoli để hội ngộ với Ancelotti – người đã từng dẫn dắt anh ở PSG. “Tôi sẽ thu hút 8 vạn CĐV vào mỗi Chủ nhật và giành danh hiệu cùng Napoli như Maradona đã làm”, như thường lệ, Zlatan khiêm tốn đưa ra dự đoán.
Anh thậm chí còn cân nhắc việc sống trên một chiếc thuyền neo đậu ở vịnh Naples. Tuy nhiên, việc Napoli sa thải Ancelotti đã khiến anh thay đổi quyết định. “Tôi mất niềm tin và cảm thấy ở đó không có sự ổn định,” Ibrahimovic lý giải việc lắc đầu với Napoli để đầu quân cho AC Milan lần thứ hai.
Napoli sẽ như thế nào nếu một trong hai điều trên – Haaland hoặc Ibrahimovic đến Napoli, xảy ra? Liệu Napoli có đoạt Scudetto mùa này?
Mới mùa Hè 2022, siêu cò Jorge Mendes muốn đưa Cristiano Ronaldo tới Napoli. Đây không phải lần đầu tiên ông đưa ra lời đề nghị, và mối quan hệ giữa Mendes và CLB vẫn tốt đẹp kể từ khi Mendes gia hạn hợp đồng thành công cho cựu hậu vệ cánh bị chấn thương của Napoli – Faouzi Ghoulam.
CLB theo đuổi các danh hiệu và HLV Luciano Spalletti dường như là người phù hợp nhất để giúp Napoli làm được điều đó. Dường như ông sẽ đem tới phước lành cho CLB. Ông từng nói: “Tôi tò mò muốn biết xem ai đã từ chối cơ hội ký hợp đồng với Ronaldo”.
Bộ phim “Cửa trượt” không được phát hành bởi hãng phim Filmauro của ông chủ tịch Aurelio De Laurentis, nhưng hãy thử tưởng tượng xem, nếu đoàn tàu Napoli đi theo một trong những lộ trình đó, thay vì lộ trình họ đang đi bây giờ. Thật buồn cười khi đặt ra các giả thuyết về tương lai của một đội bóng. Nó không bao giờ là một môn khoa học chính xác.
Dưới thời De Laurentiis, Napoli luôn có những giám đốc thể thao tài năng. Paolo Marino đã đem về Ezequiel Lavezzi và Marek Hamsik. Riccardo Bigon, con trai của Alberto – HLV cùng Napoli vô địch lần gần nhất năm 1990, giúp Gli Azzurri có được sự phục vụ của Edison Cavani.
Trong khi đó, Kim Min-jae, Stanislav Lobotka, Andre-Frank Zambo Anguissa, Khvicha Kvaratskhelia và Victor Osimhen là thành quả sau nhiều năm trinh sát của Giuntoli. Nhưng trên hết, công lao lớn nhất thuộc về De Laurentiis, đạo diễn của màn ra mắt ấn tượng trong chiếc “mặt nạ hổ” của Gokhan Inler.
Các HLV cũng góp phần tạo nên thành công của Napoli. Một số người trong số đó đã nhắc đến khái niệm huấn luyện viên toàn năng theo phong cách Sir Alex Ferguson và Arsene Wenger – những nhà cầm quân vĩ đại, làm mọi thứ, gồm cả việc tuyển mộ cầu thủ.
Rafa Benitez mang theo cơ sở dữ liệu của riêng mình và đem về những bản hợp đồng như Kalidou Koulibaly và Dries Mertens. Uy tín của một HLV từng vô địch Champions League như Benitez là “thỏi nam châm” thu hút những cầu thủ của Real Madrid như Gonzalo Higuain và Jose Callejon, những người thường sẽ không đoái hoài đến Napoli.
Ancelotti cũng có tầm ảnh hưởng tương tự, điều đã được thể hiện trong thời gian ông dẫn dắt Everton và giúp CLB này có được James Rodriguez. Con trai và cũng là trợ lý của ông – Davide, là nhân tố quan trọng giúp Napoli ký hợp đồng với Fabian Ruiz.
Ở trong nước, Napoli luôn giữ mối quan hệ làm ăn tốt với Udinese (Alex Meret, Allan, Inler, Piotr Zielinski) và ưa thích việc mua cầu thủ của Empoli. Thị trấn Tuscan là nơi ươm mầm những cầu thủ tài năng, chẳng hạn như Giovanni Di Lorenzo, Zielinski và Mario Rui và là bệ phóng cho những HLV trẻ sáng giá như Maurizio Sarri và Spalletti.
Tiền không phải là nguyên nhân hàng đầu giúp Napoli lần đầu tiên lọt vào tứ kết Champions League. Không có đòn bẩy tài chính nào kiểu Barcelona được thực hiện trong quá trình xây dựng lực lượng. Tổng chi phí cho đội hình làm nên lịch sử của Napoli chưa bằng một nửa so với số tiền Chelsea đã chi ra trong hai kỳ chuyển nhượng dưới thời Todd Boehly và Behdad Eghbali. Nhưng nó cũng không hề rẻ (260 triệu euro), ít nhất là không theo tiêu chuẩn của Italia.
Chỉ Alisson, Gigi Buffon và Francesco Toldo xếp trên Alex Meret với tư cách thủ môn người Ý đắt giá nhất lịch sử Serie A. 26 triệu euro kém xa so với Kepa, và chẳng là gì giữa bối cảnh lạm phát giá trị thủ môn, kể từ khi Alisson chuyển từ Roma sang Liverpool.
Tuy nhiên, đó vẫn là một khoản phí hấp dẫn đối với một người gác đền đã tự khẳng định giá trị bản thân trong 5 năm gắn bó với CLB. Meret vẫn là sự lựa chọn số một trong khung thành Napoli và xếp sau Gigio Donnarumma tại ĐTQG.
Hay bị NHM của Napoli chỉ trích vì sự thận trọng, De Laurentiis đã biến Chucky Lozano thành bản hợp đồng kỷ lục của mình vào năm 2019, với khoản tiền 45 triệu euro cho cầu thủ chạy cánh người Mexico, trước khi bạo chi hơn nữa vào năm 2021 với số tiền 71 triệu bảng để đem về Osimhen. Bộ ba Meret, Lozano và Osimhen cần thời gian và HLV phù hợp để phát huy hết khả năng của họ.
De Laurentiis đã thừa nhận rằng, có thể ông ấy đã hơi phóng tay cho thương vụ Osimhen, đặc biệt là ở thời điểm đại dịch COVID-19 gây ảnh hưởng tới kinh tế của CLB và Napoli không tham dự Champions League. Mùa giải năm nay là mùa giải đầu tiên Osimhen thi đấu thường xuyên sau khi bị trật khớp vai ở năm đầu tiên và bị vỡ hốc mắt ở năm thứ hai cống hiến cho Napoli.
Napoli cũng bị điều tra về vụ chuyển nhượng mua Osimhen từ Lille, khi thủ môn dự bị Orestis Karnezis và những cầu thủ trẻ vô danh như Luigi Liguori, Claudio Manzi và Ciro Palmieri được gán vào vụ mua bán với tổng giá trị khoảng 20 triệu euro, nhưng chưa bao giờ thi đấu cho Lille, và giờ đã trở lại với những hạng đấu thấp hơn ở Italia.
Dù các vụ chuyển nhượng ở Italia đang bị giám sát chặt chẽ, Napoli không tỏ ra lo lắng. Họ đã được minh oan trong một vụ điều tra do FIGC đưa ra vào năm ngoái và mặc dù các công tố viên ở Napoli đã yêu cầu thêm 6 tháng nữa để kết thúc cuộc điều tra, các luật sư của CLB “tin chắc rằng” FIGC sẽ không phát hiện hành vi sai trái nào.
Osimhen hiện đang là tiền đạo được thèm muốn nhất châu Âu và việc đưa ra mức giá thấp hơn 118 triệu euro – mức giá cho thương vụ Romelu Lukaku đến Chelsea hai năm trước, sẽ là một thách thức dành cho bất kỳ câu lạc bộ nào, bất chấp việc cầu thủ người Nigeria có ước mơ chơi bóng ở Premier League. Thương vụ duy nhất mà De Laurentiis phải chịu thiệt là Higuain, bởi Juventus đã thanh toán điều khoản mua đứt cầu thủ này.
Kịch bản đó có thể lặp lại một lần nữa vào cuối mùa giải này với trường hợp của Kim Min Jae, “trung vệ xuất sắc nhất thế giới” trong mắt Spaletti. Là một nhà đàm phán cứng rắn, De Laurentiis hiếm khi nhượng bộ trước những đề nghị khiếm nhã.
Việc Lavezzi và Cavani chuyển đến PSG được hậu thuẫn bởi giới chủ Qatar giàu có, còn vụ chuyển nhượng Jorginho là màn tận dụng khéo léo sự quan tâm của Man City và mong muốn đoàn tụ với Sarri của Jorginho, giúp Napoli thu về một khoản tiền khổng lồ từ Chelsea.
Ngoài ra, De Laurentiis đã giữ chân các cầu thủ lâu hơn dự kiến, dựa vào những bản hợp đồng chi tiết và đối xử với các cầu thủ như những “vị thần”, giúp Napoli chịu ít áp lực phải bán cầu thủ. Điểm mà De Laurentiis và Giuntoli đặc biệt xứng đáng được ghi nhận trong mùa giải này là đã can đảm cắt giảm 16% tiền lương và đoạn tuyệt với quá khứ.
Ông chấp nhận để David Ospina, Kalidou Koulibaly, Fabian, đội trưởng Lorenzo Insigne và ‘Ciro’ Mertens – cầu thủ ghi bàn xuất sắc nhất mọi thời đại của Napoli, ra đi. Điều này khá giống với một đội bóng ở Premier League là Tottenham. Gà Trống cũng đã chấp nhận dọn sạch tàn dư quá khứ và viết nên hành trình mới với Hugo Lloris, Eric Dier, Ben Davies, Son Heung-min và Harry Kane. Những cú trượt ngã trên đường đua danh hiệu đều đã được bỏ lại phía sau.
Kvaratskhelia là một phát hiện lớn đối với bóng đá châu Âu. Tiền vệ này bị các CLB lớn ngó lơ một phần vì các giám đốc thể thao tên tuổi không thể nhớ lần cuối cùng Gruzia sản sinh ra một cầu thủ giỏi như vậy là khi nào.
Napoli đã được hưởng thành quả nhờ sự nắm bắt cơ hội và sẵn sàng chấp nhận rủi ro của Giuntoli. Kvaratskhelia rời Rubin Kazan vào thời điểm này năm ngoái, được tạo điều kiện thuận lợi bởi quyết định của FIFA cho phép các cầu thủ nước ngoài đang chơi ở Nga và Ukraine có thể chấm dứt hợp đồng sau khi Nga bắt đầu chiến dịch quân sự.
Một cầu thủ chạy cánh bùng nổ, người từng được Rubin định giá 30 triệu euro, đã nhanh chóng trở về nhà ở Dinamo Batumi trước khi Napoli đạt được thỏa thuận với 1/3 con số đó (11,5 triệu euro). Admin mạng xã hội của Rubin đã “troll” Juventus trên TikTok sau khi Kvara hủy diệt Juve ở trận thắng 5-1 của Napoli trên sân nhà Stadio Diego Armando Maradona hồi tháng 1, bởi trước đó Juve từng từ chối trả 20 triệu euro vì cho rằng cái giá đó quá đắt.
Giờ thì mức giá đó chẳng là gì so với giá trị hiện tại của tiền vệ người Gruzia. Anh thực sự là một món hời của Napoli. Kvara nhận khoản lương 1,2 triệu euro mỗi năm. Khi được hỏi liệu cầu thủ này có xứng đáng nhận được một bản hợp đồng mới hay không, De Laurentiis nói: “Đừng phá đám tôi chứ. Cậu ấy còn 5 năm trong hợp đồng chứ không phải 1”.
Trong khi đó, “Nhà giả kim” Spalletti tiếp tục phát huy quyền năng của mình. Khi HLV quê ở Tuscan nhận việc vào 18 tháng trước, nhiệm vụ của ông là xây dựng lại một phiên bản khác của Napoli, đưa họ trở lại Champions League và giúp các cầu thủ đã suy giảm phong độ tỏa sáng trở lại.
Trước đây, ông đã làm được điều đó, như các trường hợp của Antonio Rudiger và Mohamed Salah tại Roma, và Marcelo Brozovic tại Inter. Sở trường của Spalletti là giúp đỡ cầu thủ, cải thiện màn trình diễn của họ. Ít người nghĩ rằng Kim, Kvara và Stanislav Lobotka có thể chơi hay đến như vậy. Mặt khác, Osimhen dường như được định sẵn để trở thành một thủ lĩnh dưới thời Spalletti.
Giuntoli đã lập luận rằng, thành công hiện tại không phải là một phép màu trên trời rơi xuống mà là một dự án nghiêm túc của Napoli. Dù vậy, vượt trên tất cả các kế hoạch tỉ mỉ, có cảm giác như các ngôi sao của Napoli đã thăng hoa vượt xa cả sự mong đợi.
“Tôi không bao giờ có thể tận hưởng hiện tại”, Giuntoli đã nói như vậy vài năm trước. “Đó là giới hạn của tôi.”