Người ta không thể hiểu nổi một cầu thủ biết rõ sở đoản của mình như vậy mà lại đòi trái bóng “khó nhằn” cỡ đó để thoát pressing? Đó là một pha bóng mà phải bậc thầy như Andrea Pirlo hay Luka Modric mới dám xin, dám nhận. Chứ không phải một bậc “tấu hài” như Maguire.
Câu trả lời nằm ở chỗ: vấn đề của Maguire là căn bệnh “thích thể hiện”. Không phải ngẫu nhiên mà người viết dám mạnh dạn viết ra một từ có tính chất “nặng nề” như thế. Hãy xem các pha bóng của Maguire ở trên sân là bạn sẽ hiểu. Maguire thường xuyên làm những động tác kiểu dẫn bóng từ dưới sân lên trên, sau đó là ra hiệu và chuyền bóng. Đương nhiên kết quả bạn đã đoán ra, anh chuyền vào chân đối thủ. Cách đây hơn 2 năm, Toni Kroos có một pha bóng để đời, khi ra hiệu cho Vinicius chạy chỗ ghi bàn trong trận El Clasico bằng cách giơ tay lên và ngón tay liên tục ra hiệu “xuống đi”.
Đúng một năm sau, Maguire làm đúng động tác tương tự, cũng giơ cao tay ngoắc ra hiệu, nhưng là… chuyền bóng vào chân đội bạn. Khi bị vây hãm bởi đối thủ, Maguire cũng thường xuyên có những pha bóng đảo qua đảo lại kiểu Pirlo và Modric để thoát pressing, nhưng kết quả là anh thường vấp vào cầu thủ đội mình, và bị mất bóng về tay đội bạn. Maguire cũng thường xuyên có những pha bóng “chuẩn bị phòng ngự” rất đẹp, tư thế rất chuẩn, nhưng kết quả lại rất lỗi. Khi cái đẹp kết hợp với cái lỗi, thì nó chỉ khiến người ta phải bật cười. Còn Maguire ăn mừng thì giơ hai tay lên tai ra hiệu “ta không thèm nghe các ngươi chỉ trích”, rồi trượt trên thảm cỏ rất hoành tráng. Những hành động của Maguire đưa đến cho người ta cảm giác buồn cười và chán nản là phần nhiều.
Một chi tiết khác để cho thấy Maguire “coi trọng” hình ảnh ra làm sao, đó là sự việc vừa được truyền thông tiết lộ gần đây là tuyển thủ người Anh đã từ chối trả chiếc băng đội trưởng của Manchester United cho Cristiano Ronaldo. Điều đó nói lên Maguire rất thích vẻ ngoài, và dù biết rằng mình không xứng đáng bằng các đồng đội, lại càng chẳng bằng một cái móng tay so với sự nghiệp vĩ đại của siêu sao Ronaldo, thế nhưng anh vẫn cương quyết giữ cho được tấm băng đội trưởng để “làm màu”.
Tâm lý thích thể hiện là một triệu chứng độc hại của mỗi người. Thích thể hiện khiến cho trẻ em thì đua đòi, người lớn thì ứng xử kém lễ đội, lại còn hay xía vào chuyện của người khác. Đặc biệt, người thích thể hiện hay để lại những bình luận dạng như “tỏ vẻ nguy hiểm” kiểu lấp lửng. Tuy nhiên khi đè sâu bản chất thì lại rỗng tuếch. Harry Maguire của Manchester United là một cầu thủ như vậy. Sai lầm thì ai cũng có, như Jack Grealish, Salah..,cũng đâu một phát ăn ngay. Tuy vậy Maguire là độc hại nhất, vì anh không bằng người ta, nhưng lại cứ thích làm ra vẻ mình đẳng cấp. Độc hại thay, thích thể hiện thì chỉ kéo lùi Maguire đi, chứ không giúp anh im lặng và tiến bộ như nhiều cầu thủ khác.