Đón đọc đặc san “30 năm Champions League”
Mùa giải 1992/93, Champions League ra đời từ dư chấn của một thảm hoạ bóng đá, để rồi lột xác trở thành một sân khấu vĩ đại, một đấu trường danh giá, một thương hiệu bóng đá thành công nhất trong lịch sử.
Nhân kỷ niệm 30 năm Champions League, Tạp chí Bóng đá gửi tới độc giả một ấn phẩm đặc biệt với nhiều bài viết đặc sắc, hấp dẫn và độc quyền.
Chính Drogba đã nói như vậy trong phần mở đầu của buổi tối chứng kiến tham vọng về cuộc lội ngược dòng vĩ đại tại Champions League của Chelsea đổ bể vì một vấn đề quen thuộc: Tung ra vô số cú dứt điểm và không một bàn thắng được ghi.
Drogba, tiền đạo huyền thoại người Bờ Biển Ngà từng ghi rất nhiều bàn thắng cho Chelsea, nói trên truyền hình Pháp rằng ông không còn nhận ra CLB cũ nữa. Điều đó nghe thật chối tai, nhưng không dễ phủ nhận. Tinh thần mạnh mẽ, kiên định và đáng tin, những phẩm chất nhiều năm làm nên Chelsea dưới thời Roman Abramovich nay đã không còn nữa.
Trận thua 0-2 trước Real Madrid ở lượt về tứ kết Champions League gần như đã sớm đánh dấu sự kết thúc của Lampard ở nhiệm kỳ thứ hai tại Chelsea. Được đưa trở lại để cố gắng ổn định phòng thay đồ và vực dậy Chelsea, song nhiệm vụ của ông đã thất bại. 4 trận Lampard nắm quyền, Chelsea thua cả 4 và chỉ ghi được 1 bàn. Không có phép màu nào ở cúp châu Âu và cũng không có dấu hiệu nào cho thấy sự cải thiện ở Premier League của Chelsea.
Tuy nhiên, Chelsea vẫn khao khát điều gì đó mà Lampard và đồng đội của ông từng sở hữu. Trong hiệp 2, Lampard thay 3 người khi Raheem Sterling, Joao Felix và Mykhailo Mudryk vào sân cùng một lúc. Ba cầu thủ này có tổng giá chuyển nhượng lên tới 150 triệu bảng. Nhưng khi Real ghi bàn thắng thứ 2 ở thời điểm trận đấu còn 10 phút, đó là cú tát vào mặt ông chủ Todd Boehly, rằng tiền là không đủ để giải cứu CLB đang tụt dốc không phanh dưới triều đại của ông.
Cái Chelsea cần hơn là tìm lại bản sắc. Họ từng cố gắng tạo ra một bản sắc mới khi Boehly vênh vang về chiến lược dài hạn với Graham Potter vào tháng 9 năm ngoái. Ông tuyên bố đó là một sự bổ nhiệm cho tương lai của The Blues, nhưng rốt cuộc đã chẳng có tương lai nào cả khi hiện tại trở nên không thể chấp nhận. Potter ra đi và Lampard thay thế. Bỗng nhiên, người ta lo lắng nhận ra rằng Chelsea đang tìm đường tiến về phía trước bằng cách nhìn về phía sau.
Và tất cả những điều đó đã tạo nên sự thật ngày hôm nay. Đội hình mà Lampard tiếp quản hiện đã khác rất nhiều so với đội hình mà ông từng phải nói lời chia tay vào tháng 1/2021. Thậm chí, chỉ có 4 trong số những cầu thủ đã đối đầu với Everton của ông tại vòng đấu đầu tiên của mùa giải này giữ được vị trí trong đội hình.
Chelsea đã chi tiền nhưng tiền không giúp được gì cho họ, hoặc ít nhất thì vẫn chưa. Những gì họ thực sự cần lúc này cũng như trong mùa Hè tới là ý thức được bản thân đang ở đâu và quan trọng hơn, thứ mà họ mong muốn trở thành.
Boehly có thể là một trở ngại cho điều đó. Ông đã tỏ ra vô cùng chán nản trên khán đài Stamford Bridge khi chứng kiến Real Madrid ghi 2 bàn thắng. Cho đến nay, ông đã đổ rất nhiều tiền và tâm huyết vào dự án của mình, nhưng chẳng ai rõ ông có thực sự biết phải làm gì tiếp theo hay không.
Chelsea đã chơi không tệ trong một giờ đồng hồ, cho đến khi Real ghi bàn thắng đầu tiên. Đội bóng của Lampard đã thi đấu quyết liệt, được người hâm mộ ủng hộ nhiệt tình. Nhưng song song với đó, vấn đề rõ ràng nhất của họ đã được bộc lộ thông qua màn trình diễn này.
Vấn đề đó đến từ sự thiếu vắng một tiền đạo chất lượng. Một trung phong có khả năng khiến đối thủ phải lo ngại, kéo giãn đội hình đội bạn, duy trì sức ép và tạo khoảng trống cũng như cơ hội cho những đồng đội xung quanh.
Chelsea đã tạo ra ít nhất 3 cơ hội rất ngon ăn để rồi kết thúc trận đấu không bàn thắng. Nếu tận dụng được bất kỳ cơ hội nào, kịch bản có lẽ đã rẽ theo một hướng khác. Nhưng hai pha bỏ lỡ của tiền vệ trung tâm N’Golo Kante và một của hậu vệ Marc Cucurella đã khiến The Blues nếm trải thêm một trận đấu đáng quên nữa.
Kante thực sự đã có một trận đấu tốt khi làm tốt mọi thứ anh được yêu cầu. Sự trở lại sau chấn thương dài hạn của tiền vệ người Pháp đã giúp ích cho Chelsea, ngay cả khi kết quả không được cải thiện kể từ khi Potter bị sa thải 1 tháng trước.
Cầu thủ người Pháp năm nay 32 tuổi và là cầu thủ phục vụ lâu nhất cho Chelsea trong đội hình hiện tại với gần 7 mùa giải. Trong khi đó, Reece James là sản phẩm từ học viện. Chelsea cần nhiều hơn những cá nhân như thế. Lampard từng có 13 năm thi đấu ở đây. Terry chỉ thiếu 1 năm là cống hiến tròn hai thập kỷ cho CLB. Drogba cũng khoác áo The Blues 8 mùa giải trong giai đoạn đầu tiên, và Ashley Cole đã có một khoảng thời gian tương tự ở đội bóng này.
Đó là Chelsea tiêu biểu của Abramovich, không hoàn hảo nhưng cực kỳ rõ ràng về phẩm chất và bản sắc. Và họ đã thành công. Còn Chelsea lúc này thì sao? Hoàn toàn khác xa những gì Boehly hứa hẹn. Chẳng ai còn dám nói trước điều gì về tương lai đội bóng này.