Do dịch Covid-19 nên những giải đấu đã được dừng lại, vì thế các đội bóng đều đã được xả trại nghỉ ngơi từ đầu tháng 8. Tuy nhiên, nhiều cầu thủ Việt vẫn không thể về với gia đình vì lệnh phong toả, khiến đường về nhà tưởng gần nhưng lại xa dịu vợi.
Lịch thi đấu V.League 2020/2021
Bảng xếp hạng V.League 2020/2021
Cách đây vài ngày, hậu vệ Nguyễn Công Thành của Sài Gòn FC đăng tải clip vợ chồng Khánh Thy – Phan Hiển trò chuyện với cậu con trai ở xa, do dịch bệnh nên vợ chồng anh gửi con về nhà ông bà nội. Trong clip, cậu con trai nhỏ đã bật khóc và nói “con nhớ ba mẹ” khiến bà mẹ trẻ Khánh Thy không cầm được nước mắt, còn Công Thành đưa lên dòng cảm xúc: “Mấy ai hiểu được cảm giác này!”. Công Thành nói thế, nhưng các đồng đội và những người thân của anh đều hiểu tâm trạng của chàng hậu vệ này.
Do dịch bệnh đang đang diễn biến phức tạp khiến TP.HCM đã ra lệnh phong toả từ cuối tháng 5 vừa qua, còn đội bóng Sài Gòn đã không thể tập luyện từ hồi tháng 6, nhưng các cầu thủ hầu hết đều không thể về nhà vì lệnh giản cách. Đến thời điểm này, khi CLB Sài Gòn đã được xả trại nghỉ từ gần gần 2 tháng qua, nhưng hầu hết cầu thủ đều đang mắc kẹt lại Trung tâm Thành Long do không có đường về nhà, thậm chí địa phương của họ cũng đang bị phong toả.
Bình thường, Công Thành chỉ cần 2 tiếng đồng hồ là có thể đánh xe ô tô từ TP.HCM về Bến Tre (quê vợ) hoặc Đồng Tháp (quê nhà của anh), nhưng giờ đây anh đành ngồi yên ở Thành Long về hướng về quê nhà với nỗi nhớ cồn cào. Thành bảo: “Đội nghỉ đã gần 2 tháng mà em không thể về nhà. Ngoài việc kinh doanh ở Bến Tre phải ngưng lại vì dịch bệnh, điều em nhớ nhất là 3 mẹ con nó ở nhà. Dù đã có gia đình hai bên ở quê nên cũng đỡ lo lắng, nhưng mỗi lần gọi điện về nghe con bảo nhớ ba mà sao lâu quá ba không về với con là em muốn khóc”.
Không chỉ Công Thành, các đồng đội của anh như thủ môn Văn Phong, tiền vệ Văn Ngọ… cũng cùng nỗi nhớ như thế. Trên facebook cá nhân, thủ thành Văn Phong thỉnh thoảng lại đưa ảnh con gái nhỏ lên cho đỡ nhớ. Mới nhất là cách đây 2 ngày, anh đưa ảnh cô con gái rượu với dòng tâm trạng: “Đã 3 tháng rồi không gặp được ẻm”. Tôi biết, thủ môn trẻ này rất muốn giấu nỗi nhớ của mình vào tim, nhưng không thể bởi cô con gái nhỏ của anh rất quấn bố. Nay vì dịch bệnh, anh đành phải để vơ con về nhà với ông bà ngoại ở Thái Bình, còn anh ở lại trung tâm Thành Long cùng các đồng đội.
Ngược lên Gia Lai, thời gian này là chuỗi ngày đau buồn của thủ môn Bửu Ngọc khi ba của anh vừa qua đời vì bạo bệnh, nhưng Ngọc không thể về nhà vì lệnh giãn cách xã hội. Hôm nay (29/8) là ngày cúng thất đầu tiên của ba, nên Bửu Ngọc đã nén nỗi đau làm một mâm cơm để cúng ba anh từ xa. Mâm cơm đơn giản thôi, bởi thực tế Bửu Ngọc cũng chẳng giỏi nấu nướng, nhưng đó là tấm lòng của cậu con trai út Bửu Ngọc vái vọng đến ba của mình.
Ngọc thổ lộ trong nước mắt: “Ba em bệnh cũng lâu rồi, hồi đầu mùa giải vừa qua em còn vào bệnh viện thăm ba. Thế rồi ba bảo em lên Gia Lai cố gắng tập luyện và thi đấu. Em hứa rảnh sẽ về thăm ba, nhưng rồi dịch bệnh bùng phát, đội em được nghỉ mà ba ra đi em lại không về được nhìn mặt lần cuối, đau xót lắm anh ơi!”…
Những ngày qua, không thể về với gia đình, các cầu thủ Sài Gòn FC và nhiều đội bóng khác đành nén nỗi nhớ vào lòng và thả nó vào những buổi tự tập thể lực. Nói đâu xa, thời gian qua hậu vệ Công Thành đã làm một kênh youtube, theo đó anh huấn luyện những bài tập thể lực cho các bạn trẻ trên mạng xã hội như một cách để vơi đi nỗi nhớ nhà.
Đường về với gia đình của các cầu thủ vốn rất gần và đơn giản lúc bình thường, nhưng khi dịch bệnh bùng phát, nó bỗng trở nên xa dịu vợi, ở đấy có cả những cuộc chia ly mãi mãi khiến những người trong cuộc phải đớn đau.