“Thế mà Todd Boehly nói rằng ông ta khác với Roman Abramovich đấy”, Jamie Carragher mỉa mai kèm biểu tượng mặt cười sau tin Potter bị cho thôi việc. “Tôi đồng cảm với Potter nhưng việc này không thể không xảy ra. Chẳng ai lại thay thế Tuchel bằng Potter cả. Mọi thứ đã sai ngay từ đầu bằng một quyết định ngớ ngẩn”.
Carragher không sai, nhìn cách Tuchel lập tức giúp Bayern chơi thăng hoa ngay trong trận ra mắt thì có thể hiểu đẳng cấp của ông như thế nào. Người hâm mộ Chelsea đương nhiên hiểu rõ nhất bởi rất ít HLV tạo được sự khác biệt trong thời gian ngắn cầm quân như Tuchel, đặc biệt là khi so sánh với 7 tháng cùng quẫn trong tuyệt vọng của Potter.
So với thời điểm sa thải Tuchel, tình cảnh của Chelsea bây giờ thảm hơn rất nhiều. Từ đó có thể khẳng định mọi sai lầm đều bắt nguồn từ ý chí của những ông chủ. Việc Boehly muốn thể hiện quyền lực ở đội bóng mới là rất rõ ràng. Ông đập đi một “biểu tượng” trong lòng khán giả và tự tay xây một con người khác lên. Nhưng khổ nỗi, Potter không cầm quân giỏi hơn Tuchel, chỉ là ông ta chịu “nhịn” giỏi hơn Tuchel mà thôi.
Không thể nói là Boehly không tham vọng và chịu chi. Chelsea đã chuyển cho Brighton 21,5 triệu bảng để mua lại hợp đồng của Potter, đồng thời trả cho HLV người Anh mức lương 12 triệu bảng/năm. Không dừng lại ở đó, chưa cần Potter than vãn thiếu quân, Boehly đã vội bổ sung nhân sự ồ ạt. Chỉ riêng một mùa giải, The Blues đón về 17 tân binh (cả mua và mượn), trị giá gần 600 triệu bảng.
Có thể khẳng định rất ít HLV thành công với một đội ngũ lộn xộn như vậy. Từ người cũ tới tân binh, Potter đều chưa có đủ thời gian để quen thuộc, chứ đừng nói là tìm ra vị trí phù hợp để sắp xếp họ. Nhưng vì lời cam đoan “nhận được sự ủng hộ tuyệt đối từ BLĐ”, Potter vẫn cứ “cắn răng” làm và nhận về hậu quả không thể khác.
Là một người thẳng tính, Tuchel chắc chắn không chấp nhận chuyện mua bán như… trò chơi điện tử thế này. Nhưng Boehly thì “tặc lưỡi” và trở thành nạn nhân thứ 2 trong triều đại của Boehly. Sau cuộc họp ngắn vào lúc 13h30 chiều Chủ nhật theo giờ Anh, đến 20h00 cùng ngày, trang chủ Chelsea ra thông báo chính thức cắt hợp đồng Potter.
Nhận tin sốc vào buổi tối, từ cầu thủ tới các nhân viên Chelsea đều bàng hoàng. Potter thực tế là HLV thứ 2 bị sa thải trong ngày hôm đó, sau Brendan Rodgers của Leicester. Câu hỏi ở đây là liệu Boehly có lại quá vội vàng? Premier League chỉ còn 10 vòng nữa, Chelsea kém Top 4 tới 11 điểm thì để đội bóng vào tay một người khác liệu kết quả có khác? Mà “người khác” ở đây cũng không hoàn toàn… khác. Dàn trợ lý của Potter, đứng đầu là Bruno Saltor sẽ tiếp quản đội bóng trong phần còn lại của mùa giải. Vậy đây là một quyết định hoàn toàn đột suất, không hề có sự chuẩn bị gì trước?
Nếu bình tĩnh hơn, tại sao Boehly không nhìn vấn đề theo cách khác, buông bỏ Premier League để tập trung vào Champions League – cửa sáng hơn khi Chelsea đã vào tới tứ kết? Chỉ dùng 7 tháng trong tổng số 5 năm hợp đồng để kết luận Potter liệu có công bằng?
Chelsea từng rất nổi tiếng với cái “vía” thay tướng đổi vận nhưng nếu Boehly muốn học theo Roman, chẳng phải ông đã tự phản lại chính lời nói của mình rồi sao? Đến thượng tầng còn bất nhất như thế, Chelsea không loạn mới lạ.