Tây Ban Nha kể từ sau sự thoái trào của thế hệ Iniesta, Xavi, Alonso…, hay màn chia tay của Busquets, Ramos đã không còn siêu sao nào đủ sức gánh vác. Họ vẫn là tập thể mạnh và đồng đều, nhưng không có một trái tim Danko dẫn đường. Bạn tìm được ai trong số những cái tên như Alvaro Morata, Dani Olmo, Aymeric Laporte hay Dani Carvajal?
Tất cả đều chưa đủ tầm ở vị thế của người dẫn đường.
Về lý thì với những gì diễn ra thời gian qua, ĐT Tây Ban Nha vẫn muốn xây dựng đội hình xoay quanh Pedri và Gavi. Tuy nhiên, đối với giới mộ điệu không phải là NHM của La Roja thì những gì Pedri và đặc biệt là Gavi thể hiện vẫn chưa đạt tầm của một hạt nhân được cả đội nhìn vào như thời xưa của Bò tót nhìn vào Raul Gonzalez hay Xavi. Thậm chí, nếu so sánh với các sao trẻ cùng thời như Vinicius của Brazil, Bellingham của Anh, Haaland của Na Uy, Mbappe của Pháp hay Jamal Musiala của Đức, thì Pedri và Gavi hơi hướng truyền thông nhiều hơn so với các cầu thủ vừa kể tên.
Một kết luận: ĐT Tây Ban Nha chất lượng tốt nhưng không tinh, mạnh đều nhưng không có điểm nhấn.
Tân HLV Luis de la Fuente cũng là nhà cầm quân rất ít điểm nhấn. Sự nghiệp của ông không có gì quá nổi trội, và khi làm HLV thì chẳng có gì xuất sắc: Dẫn dắt Bilbao trong 2 giai đoạn, rồi làm HLV của Alaves trong vài tháng; tháng 3/2021 bị sa thải bởi CLB vô danh CD Aurrera de Vitoria.
Điểm đặc biệt của HLV Luis de la Fuente có lẽ là từng làm nhiệm vụ ở U19 Tây Ban Nha rồi chiến đấu tiếp ở đội U21, U23. Trong sự nghiệp cầu thủ, De la Fuente chưa từng khoác áo ĐT Tây Ban Nha, mà chỉ chơi cho các đội trẻ nước này. Nhìn vào bảng lý lịch trên, ta cũng dễ dàng đi đến kết luận về De la Fuente: thích cầu thủ trẻ, chưa từng dẫn dắt đội bóng lớn, và không quen làm việc với những cá tính mạnh. Không khó để hiểu vì sao De la Fuente lại chọn cách chia tay Sergio Ramos bằng một cuộc điện thoại. Tâm thế của ông trước huyền thoại Tây Ban Nha rõ ràng bị lép vế.
Vậy điều gì đã khiến Liên đoàn bóng đá Tây Ban Nha (RFEF) lựa chọn người đàn ông nhàn nhạt này?
Đầu tiên cần phải hiểu rõ về tính cách độc tài của chủ tịch Luis Rubiales, một người không chỉ sắt đá mà còn đặc biệt thích kiểm soát và làm theo quy tắc. Việc sử dụng một HLV quen mặt tại RFEF như De la Fuente hợp lý hơn chọn các gương mặt cá tính, tóm lại là “cùng dây” với Rubiales. Ngoài ra nếu nhìn qua nhìn lại thì De la Fuente lại hợp với Tây Ban Nha của hiện tại – một nền bóng đá lớn nhưng rơi vào giai đoạn chưa sản xuất ra được “quái kiệt”. Nếu thế, đoàn kết và bình đẳng sẽ hợp lý hơn so với một bậc thầy quen làm việc với các ngôi sao lớn.
Đã đến lúc ta nhìn ra được một ĐT Tây Ban Nha mới: nhẹ nhàng, nhàn nhạt, ít điểm nhấn, nhưng sẽ phát triển bền vững.