Dù ghi bàn hay kiến tạo, Andrej Kramaric vẫn luôn hài lòng khi giúp đội bóng giành chiến thắng. Trước khi cùng Hoffenheim tới làm khách của Dortmund, tiền đạo người Croatia đã dành cho trang Bundesliga.com một cuộc phỏng vấn thú vị.
Phóng viên: Anh vừa có một khởi đầu ấn tượng với cú hat-trick kiến tạo trước Augsburg nhỉ?
Andrej Kramaric: Tôi hài lòng với khởi đầu tốt đẹp này. Đây là một phong cách mới. Vì tất cả đều nghĩ Kramaric sẽ ghi bàn, nhưng tôi thấy vui khi có 3 đường kiến tạo. Chúng có ý nghĩa rất lớn với tôi và đội bóng. Xét cho cùng thì vấn đề không phải là ai ghi bàn, vì điều quan trọng nhất là đội bóng giành chiến thắng.
Sự khác biệt khi các CĐV trở lại ra sao?
Việc các CĐV được trở lại sân là rất quan trọng, không chỉ với chúng tôi mà với cả Bundesliga. Đó là điều rất ý nghĩa, vì họ đã tạo ra một bầu không khí tuyệt vời và tiếp thêm động lực cho chúng tôi. Tôi phải nói lời cảm ơn tới tất cả các CĐV đã theo chúng tôi tới làm khách của Augsburg, rồi góp mặt trong trận tiếp Union Berlin. Đây chính là vẻ đẹp của bóng đá. CĐV là một trong những điều quan trọng nhất, và lý do chúng tôi chơi bóng chính là để chia sẻ niềm vui với họ.
Ở quê hương Bednja, Croatia của anh, người ta đã viết cả một bài hát về Kramaric?
Vâng, và nó đem lại một cảm xúc khó tả. Đó là lý do bạn tập luyện, chơi bóng và tạo ra những khoảnh khắc tuyệt vời mà bạn có thể lắng nghe và cảm nhận được tình cảm của các CĐV. Những khoảnh khắc ấy luôn khiến tôi nổi da gà. Tôi biết tác giả bài hát này. Ông ấy là cha đỡ đầu của chú tôi. Ở một ngôi làng nhỏ như Bednja, mọi người đều biết nhau và chúng tôi giống như một gia đình. Bài hát được sáng tác sau kỳ World Cup 2018 ở Nga mà chúng tôi giành được thành công lớn. Thành thực mà nói, tôi nghĩ 99% người Croatia sẽ không hiểu lời của nó (cười). Nhưng đây vẫn là một bài hát tuyệt vời, và có ý nghĩa đặc biệt với tôi, với tư cách một thành viên của ngôi làng nhỏ Bednja của đất nước Croatia. Ở đó, họ vẫn nói thứ phương ngữ từ thời ông nội tôi, nhưng tôi vẫn có thể hiểu được.
Cuộc sống thời nhỏ của anh ra sao ở ngôi làng ấy?
Tôi sinh ra năm 1991, năm cuộc chiến với Serbia bắt đầu nổ ra. Vì thế, tôi đã dành cả tuổi thơ tại ngôi làng nhỏ này, sống cùng mẹ và ông bà tôi. Cha tôi phải đi làm và sau đó, tham chiến trong suốt 5 hoặc 6 năm. Phải đến khi chiến tranh kết thúc, tôi mới trở lại Zagreb để đi học.
Dù là một tài năng đặc biệt của Dinamo Zagreb, anh vẫn bị tống tới Rijeka. Đây có lẽ là khoảnh khắc quan trọng nhất trong sự nghiệp của anh?
Dù chỉ chơi ở đó 2 mùa, tôi vẫn luôn lưu giữ những kỷ niệm đẹp với Rijeka, vì đó là một phần quan trọng trong cuộc đời và sự nghiệp của tôi. Nói vậy là vì sau đó, tôi chuyển đến Leicester City và Hoffenheim. Mà nếu muốn thành công và trở thành một tên tuổi lớn trong bóng đá, bạn phải rời Croatia. Giờ thì mọi chuyện đã ổn nhưng thật không may tôi đã không có cơ hội chứng tỏ mình tại Dinamo Zagreb. Tôi từng là tiền đạo xuất sắc nhất trong lịch sử học viện của Dinamo, và đã sẵn sàng để lên đội 1. Không may là kế hoạch ấy không thành công vì một vài lý do, và tôi đến Rijeka.
Và anh từng khiến quê hương mình trở nên nổi tiếng với lá cờ in chữ Bednja trong trận bán kết World Cup 2018?
Đúng vậy, tôi đã thực sự hạnh phúc và tự hào khi được giơ cao lá quốc kỳ với tên của quê hương mình trên đó tại World Cup 2018. Đó là một khoảnh khắc đặc biệt. Bạn phải luôn tự hào về quê hương mình, và nhớ rằng mình đến từ đâu trong suốt cuộc đời.
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện!