Hợp đồng của Sergio Ramos với PSG sẽ kết thúc vào tháng 6 này. Có nghĩa anh chỉ ở PSG thêm 3 tháng nữa nếu như hợp đồng không được gia hạn. Và nếu điều này xảy ra với trung vệ người Tây Ban Nha, thì trong vòng có 2 năm ngắn ngủi, Ramos phải chia tay 3 tập thể đội bóng mà anh muốn thể hiện tình yêu và sự gắn bó. Đấy sẽ là bi kịch của một trong những trung vệ hay nhất mọi thời đại, khi phải chia tay ở 3 tập thể mà anh muốn được gắn bó, bao gồm Real Madrid, đội tuyển Tây Ban Nha và hôm nay là PSG. Bi kịch hơn nữa vì Ramos không phải là cầu thủ bám víu vào vinh quang xưa, “cố đấm ăn xôi” hay đòi hỏi một vị trí đá chính. Anh vẫn đẳng cấp!
Vào hai tuần trước, tân HLV đội tuyển Tây Ban Nha ông Luis de la Fuenta đã đóng sập cánh cửa La Roja trước mặt Ramos bằng một cuộc gọi. Đấy là một nỗi đau với con người đã có 17 năm cống hiến, đạt kỷ lục mọi thời đại về 180 lần ra sân cho đội tuyển Tây Ban Nha, giành hai chức vô địch châu Âu và nâng cao chiếc cúp vô địch thế giới năm 2010. Khiến anh phải thông báo trên mạng xã hội về quyết định chia tay ĐTQG: “Với trái tim nặng trĩu, đó là điểm kết thúc của con đường mà tôi hy vọng sẽ dài hơn nữa.” Và anh nói một câu đầy ẩn ý, “Tôi ngưỡng mộ và ghen tị với những cầu thủ như Modric, Messi và Pepe. Họ là bản chất của truyền thống, giá trị, và công lý trong bóng đá. Thật không may, chuyện như vậy không diễn ra với tôi bởi bóng đá không phải lúc nào cũng chỉ là bóng đá”.
Hai năm trước cũng vậy, Ramos đã chia tay Real Madrid và anh bật khóc khi phát biểu “Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc mình phải chuẩn bị để nói lời tạm biệt với Real Madrid. Tôi không biết có thỏa thuận và thời hạn cho thỏa thuận ấy”. Nhiều Madridistas cay đắng khi thấy Ramos phải ra đi. Họ ngơ ngác đi tìm kiếm một hình ảnh thủ lĩnh tương tự như anh: kiên gan, oai hùng, gánh chịu tất cả mọi sự sỉ vả của đối thủ lẫn truyền thông để bảo vệ màu áo trắng, cả đội bóng chỉ mình anh như thế.
Rạng sáng qua, trong thất bại bạc nhược của PSG trước Bayern Munich, người hâm mộ chứng kiến Messi đi bộ, còn Mbappe thường xuyên mất bóng. Cả đội bóng ấy chỉ có Ramos với hai cú đánh đầu chệch cột dọc là điểm sáng. Giống như cách anh đánh đầu vào lưới Atletico Madrid ở chung kết Champions League 2014 khi cả Real Madrid đã buông xuôi.
Đấy là lý do người hâm mộ tin rằng và muốn rằng hành trình của Sergio Ramos xứng đáng được kết thúc theo lựa chọn của chính anh, không phải do vấn đề tuổi tác hay lý do nào khác. Bởi vì đôi chân anh chưa mỏi, gối anh chưa chùn, và sĩ khí anh vẫn còn cháy bỏng. Và vì anh là một trong những trung vệ hay nhất mọi thời đại. Ramos xứng đáng !