Dẫn đầu bảng B trước lượt trận cuối, chỉ cần hòa là đi tiếp nhưng cuối cùng, U20 Việt Nam bị loại đầy tiếc nuối. Nghiệt ngã thay, các đối thủ giành vé chỉ hơn U20 Việt Nam về chỉ số phụ. Cửa đi tiếp rộng nhất, thi đấu quật khởi, có lúc cầm hòa Iran 1-1 nhưng cuối cùng, đoàn quân của ông Hoàng Anh Tuấn đã khép lại giấc mơ bằng một kịch bản ít người nghĩ đến.
U20 Việt Nam đến sân chơi châu lục với hoài bão lớn. Họ muốn viết tiếp câu chuyện cổ tích vốn đã có từ mấy năm trước khi giành vé đến World Cup. Đó là giấc mơ rất đáng trân trọng bởi ai cũng biết, chúng ta phải chung bảng với những đội bóng hàng đầu châu lục. Từ cựu vô địch Qatar đến ông lớn Australia và đặc biệt là đội bóng đến từ nền bóng đá hùng mạnh Iran. Nhưng qua 3 trận đã đấu, U20 Việt Nam thắng hai, tạo ra dấu ấn đậm nét về một lứa cầu thủ trẻ tài năng có thể tiếp nối thành công vang dội của lớp đàn anh.
Có được 6 điểm nhưng vẫn bị loại, U20 Việt Nam khiến nhiều người tiếc nuối. Nhưng bóng đá là vậy, sự may rủi luôn đồng hành với mọi đội bóng. May mắn của đội bóng này lại mang đến nỗi buồn cho đội bóng khác. Nhưng điều quan trọng nhất là những gì chúng ta thấy từ U20 Việt Nam. Đó là tập thể tài năng, đồng đều và chơi thứ bóng đá hiện đại, được tổ chức tốt. Đó là đội bóng dám mơ ước, dám chiến đấu cho những điều ấp ủ. Đó là đội bóng không biết sợ, dù phía đối diện là thế hệ tiếp nối của những đội tuyển từng dự World Cup. Đó là đội bóng dám thể hiện và biết cách phát huy tất cả điểm mạnh để tạo ra một cuộc chơi có ý đồ, có vũ khí khiến đối thủ nể sợ.
U20 Việt Nam dừng bước sẽ mang đến niềm tiếc nuối, thậm chí cảm giác hụt hẫng cho nhiều người. Thế nhưng, chắc chắn một điều, chúng ta không thất vọng, không trách cứ về trận thua của U20 Việt Nam. Chúng ta thậm chí vững tin rằng với lứa cầu thủ này, với sự nghiêm túc trong định hướng, bóng đá Việt Nam sẽ có những ngôi sao mới, những người có thể gánh trên vai giấc mơ lớn của nền bóng đá.