Những phát súng lệch hồng tâm
Dựa trên màn trình diễn ở Signal Iduna Park cách đây 3 tuần, Chelsea không đáng bị dẫn bàn trước cuộc tái đấu Dortmund. Đội bóng Tây London chơi tốt gấp nhiều lần, và mọi thông số đều vượt trội. Duy chỉ có thông số quan trọng nhất – bàn thắng, thì họ lại kém hơn.
Chelsea thực hiện tới 21 pha dứt điểm so với 14 của Dortmund, 8 lần trúng đích – gấp 4 lần đối thủ. Đó là còn chưa kể pha dứt điểm đưa bóng dội xà ngang của Joao Felix ở phút 38. Chỉ số bàn thắng kỳ vọng (xG) của đại diện nước Anh trận này lên đến 2,14 – cao thứ tư so với bất kỳ đội nào ở Champions League mùa này mà không ghi bàn.
Rõ ràng khả năng tận dụng cơ hội của các tiền đạo đang trở thành vấn nạn với Chelsea. Lần gần nhất một cầu thủ tấn công của The Blues ghi bàn, đó là Joao Felix trong trận hòa 1-1 trước West Ham, nhưng nó cũng diễn ra từ ngày 11/2. Chiến thắng 1-0 trước Leeds cuối tuần qua có xuất phát điểm là cú đánh đầu của trung vệ Wesley Fofana, và đó vẫn là ngày các tiền đạo Chelsea phung phí cơ hội.
Tại Champions League mùa này, trung bình mỗi trận các cầu thủ Chelsea thực hiện tới 16,4 cú dứt điểm; ở mặt trận Ngoại hạng Anh dù thấp hơn nhưng cũng là 11,8. Thế nhưng, số bàn thắng mà họ thu về chỉ là 10 bàn sau 7 trận tại cúp châu Âu và 24 bàn sau 25 trận ở đấu trường quốc nội. Trong khi đó, chỉ số bàn thắng kỳ vọng của Chelsea ở Ngoại hạng Anh là 31,16 – tức là họ ghi ít hơn tới 7 bàn mà lẽ ra họ phải ghi dựa trên số cơ hội tạo ra.
Thật dễ dàng để chỉ trích những Kai Havertz, Joao Felix, Mykhaylo Mudryk, Hakim Ziyech hay Raheem Sterling… sau khi chứng kiến họ ném đi các cơ hội. Nhưng thực ra, vấn đề thuộc về Graham Potter, và nó đã tồn tại từ khi nhà cầm quân người Anh còn dẫn dắt Brighton.
2021/22 là mùa giải hay nhất của Brighton dưới thời Potter, khi “Những chú chim mòng biển” lọt vào tốp trên BXH Ngoại hạng Anh. Tuy nhiên, họ ghi 42 bàn thắng, chỉ nhiều hơn 4 đội mà 3 trong số đó là các đội xuống hạng. Chỉ số xG cho thấy, Brighton lẽ ra phải có nhiều hơn 49 bàn thắng (xG 49,57) và kết thúc mùa giải năm ngoái ở vị trí thứ bảy thay vì thứ chín.
Cận vệ của Potter, anh là ai?
Nhưng Chelsea của hiện tại thậm chí còn tệ hơn Brighton năm ngoái. Cùng một hệ tham chiếu – giải Ngoại hạng Anh nhưng Brighton của Potter ở mùa giải năm ngoái đạt chỉ số xG 1,24 (tức 1,24 bàn/trận) – trong khi xG Chelsea của Potter mùa này là 1,2. Có 2 lý do dẫn đến thảm cảnh này.
Đầu tiên, đó là vấn đề hệ thống của đội bóng được dẫn dắt bởi HLV Potter. Tương tự Brighton, các cầu thủ Chelsea tương đối bí ý tưởng khi bước vào 1/3 sân cuối cùng của đối phương. Đối diện Chelsea, thật dễ dàng để các đối thủ lên phương án đối phó: Một đội hình thấp với cấu trúc chặt chẽ, “đổ bê-tông” ở hai hành lang và sử dụng các cầu thủ có tốc độ tốt chờ đợi phản công.
Thứ hai, Chelsea lúc này thiếu nhân lực phù hợp. Nghe thật phi lý, nhưng đây lại là thực tế. Ngay cả khi chi ra 600 triệu bảng trong 2 kỳ chuyển nhượng, đội chủ sân Stamford Bridge vẫn thiếu một “số 9” cơ bản.
Người ghi bàn tốt nhất cho Chelsea đến thời điểm hiện tại là Havertz và Sterling, nhưng cả hai chỉ mới có 6 bàn. Cộng số bàn thắng của cả Havertz lẫn Sterling, sau đó nhân đôi vẫn chưa bằng một mình Marcus Rashford (25 bàn), còn Erling Haaland thì gần gấp ba (33 bàn).
Trong trận đấu mang tính sống còn, liệu HLV Potter có nên trao cơ hội cho Aubameyang – một số 9 đúng nghĩa? Đây có lẽ là điều vị thuyền trưởng người Anh nên làm, chí ít là trong 30 phút cuối trận nếu Chelsea tiếp tục bế tắc. 7 phút trước Tottenham, 9 phút với Liverpool là những lần gần nhất tiền đạo người Gabon được Potter sử dụng. Thử hỏi với quỹ thời gian như thế, Potter trông đợi điều gì ở Aubameyang?
Nếu không, HLV Potter hãy buộc Havertz chơi với vai trò của một tiền đạo cắm. Tuyển thủ Đức có xu hướng chơi rộng, và kỳ thực anh là dạng số 9 ảo. Nhưng vấn đề là Chelsea đã có quá nhiều cầu thủ như thế – Felix, Sterling, Ziyech, Mudryk, Pulisic. Hãy ấn định Havertz đứng thật gần khung thành đối phương và yêu cầu toàn bộ hệ thống tấn công nỗ lực tận dụng mọi cơ hội dù là nhỏ nhất.
Bởi nếu không thể ngược dòng trước Dortmund, điều đó có nghĩa dàn cầu thủ tài năng này hết cơ hội thi đấu ở Champions League mùa sau, còn HLV Potter cầm chắc bay ghế.
Nước xa không cứu được lửa gần
Chelsea đã liên hệ với một số tiền đạo xuất sắc như Harry Kane hay Victor Osimhen, nhưng đó là câu chuyện của mùa Hè. Và cũng thật đáng tiếc khi Broja chưa thể trở lại vì chấn thương. Việc thiếu tiền đạo mũi nhọn xuất sắc khiến Chelsea lúc này kém xa so với chính họ thời Thomas Tuchel. Những người ghi bàn tốt nhất của Chelsea thời Tuchel là Jorginho (mùa 2020/21, 7 bàn từ penalty) và Lukaku (2021/22, 15 bàn) đều đã ra đi.