CHUYÊN GIA NGƯỢC DÒNG
Đã có hơn 3.000 fan Real lặn lội sang Liverpool cổ vũ thầy trò Carlo Ancelotti, nhưng chỉ có 1.600 người may mắn được vào sân Anfield chứng kiến tận mắt một trong những kiệt tác vĩ đại nhất lịch sử bóng đá. Los Blancos tại sân chơi Champions League vẫn là một điều gì đó ma thuật, mê hoặc và không tài nào giải thích được.
Real bước ra sân Anfield với đội hình xuất phát vá víu. Karim Benzema chỉ vừa mới trở lại sau chấn thương đã buộc phải đá chính, 2/3 tiền vệ trụ cột (Toni Kroos và Aurelien Tchouameni) cũng có vấn đề về sức khỏe. David Alaba thi đấu được 27 phút rồi cũng buộc phải thay ra. Lúc đấy, tỷ số đang là 1-2 nghiêng về Liverpool. Còn cơ hội nào cho Real? Với những đội bóng khác, tỷ lệ thắng trận chắc tương đương khả năng trúng số. Nhưng vì đây là Real nên không bao giờ có khái niệm từ bỏ.
Thực tế thì Los Blancos đã quá quen với thế sinh tử. Mùa trước là một ví dụ tiêu biểu khi 3 vòng đấu knock-out chứng kiến cả 3 lần đại diện thành Madrid bị đối phương nắm mọi lợi thế. Vậy với một đội bóng đã lội ngược dòng trước cả PSG, Chelsea và Man City, chuyện họ vực nhau dậy tại sân Anfield là quá bình thường. Sức bật của Real quá khủng khiếp với rất nhiều cách ghi bàn khác nhau: Solo, tận dụng sai lầm của đối phương, giàn xếp đá phạt, phản công…
Mấu chốt ở đây là thái độ của các cầu thủ sau 2 bàn thua choáng váng. Họ không vỡ trận, không đổ sập như một chuỗi domino khi mà kế hoạch ban đầu không thành công. Trái lại, từng vị trí trên sân biết phải làm gì để giành lại từng chút lợi thế. Sự tin tưởng, kiên định vào lối chơi, vào đồng đội cho thấy Real được tổ chức tốt như thế nào. Một đội bóng mạnh ngay cả ở thế bị dẫn bàn thì đúng là có DNA của nhà vô địch.
SỰ BÙNG NỔ CỦA CÁC NGÔI SAO
Liverpool muốn tận dụng lợi thế sân nhà để trả hết những món nợ từng vay Real trong các trận chung kết quá khứ. Nhưng trả làm sao được khi họ mắc đi mắc lại một sai lầm cũ, đó là không thể ngăn cản các ngôi sao của đối thủ tỏa sáng.
Cần biết rằng so với trận chung kết tại Paris vào tháng 5 năm ngoái, sự nguy hiểm trong đội hình Real đã giảm đi rất nhiều. Họ không có Casemiro, Kroos (chỉ vào sân ở phút 87), Ferland Mendy. Đội trưởng Benzema mới trở lại sau chấn thương. “Ngòi nổ” Federico Valverde buộc phải quay về vai trò tiền vệ trung tâm, từ đó mất đi một lựa chọn chất lượng ở vị trí tiền đạo phải.
Tính ra, Real chỉ còn đúng một cánh tạo đột biến của Vinicius. Người Liverpool biết rõ sự nguy hiểm và cái duyên ghi bàn của chân sút Brazil từ trận chung kết năm ngoái, vậy mà vẫn chứng nào tật nấy, mở ra nhiều không gian cho chàng “vũ công Samba” nhảy múa.
Ở tuyến tiền vệ, đường lên bóng duy nhất là thông qua Modric. Nhưng lần lượt Henderson, Fabinho và Bajcetic đều không thể ngăn cản lão tướng 37 tuổi. Đáng nói nhất là pha bóng ở phút 67, Modric mở tốc khủng khiếp từ phần sân nhà, đoạt bóng trong chân Fabinho, lướt qua đàn em kém mình gần 20 tuổi Bajcetic, từ đó châm ngòi bàn thắng thứ 5 cho Real.
Với Benzema, câu chuyện cũng là rất cũ. “Mèo lười” không thể di chuyển nhanh nhẹn như trước nhưng vẫn đủ sắc sảo, đủ khôn ngoan để tìm ra khoảng không gian khiến đội chủ nhà chết đứng. Cú ngoặt bóng loại bỏ cả Alisson lẫn dàn hậu vệ đứng trước khung thành Liverpool ở pha lập công thứ 2 cho thấy Benzema đúng là đang “chơi bóng bằng cái đầu”.
Real thi đấu hệt như một quyển sách giáo khoa, rất rõ ràng và cơ bản. Họ mạnh ở đâu, yếu ở đâu đều được nhìn ra ngay từ trước khi bóng lăn. Nhưng như một thứ chân lí không thể nào đảo ngược, Real vẫn một mình một cõi trong lịch sử bóng đá thế giới. Họ thực hiện thứ bóng đá đơn giản ở đẳng cấp cao nhất, đồng thời tạo ra sự khác biệt lớn nhất. Các khán đài Anfield đã đồng loạt đứng dậy vỗ tay cho Modric và Benzema, đấy là sự thừa nhận tuyệt đối.
Ancelotti thận trọng trước trận lượt về
Dù có lợi thế dẫn 3 bàn trước Liverpool nhưng HLV Carlo Ancelotti vẫn giữ đôi chân các cầu thủ Real trên mặt đất với phát biểu khiêm tốn: “Đây mới là trận đầu tiên của một cặp đấu knock-out. Lần này mọi thứ đã theo ý chúng tôi nhưng các cầu thủ cần phải nghĩ rằng rất có thể ở lượt về, chúng tôi lại phải chịu đựng một lần nữa. Đương nhiên chúng tôi không mong đợi sẽ trải qua một khởi đầu thua 0-2 như trận gặp Man City mùa trước. Liverpool là một đội bóng tuyệt vời và khiến chúng tôi khổ sở trong hiệp 1. Vì thế nếu bạn hỏi tôi cặp đấu này đã xong chưa thì không may, mọi thứ vẫn chưa ngã ngũ đâu. Chưa bao giờ”.