Khó mà nói là Rani đã có được một sự nghiệp lẫy lừng như của ông anh hơn 6 tuổi. Sau khi dành phần lớn giai đoạn đầu của sự nghiệp với những đội bóng hạng thấp – Stuttgart II hay RB Leipzig II – phải tới 23 tuổi Rani mới tìm kiếm được một vị trí ở một đội bóng trình độ Bundesliga, nhưng tất nhiên cũng chỉ ở tầm trung, là Augsburg. Với đội tuyển quốc gia, Rani cũng chỉ gắng được tới đội U21 là dừng. Anh chưa một lần được khoác áo đội tuyển Đức, và có thể là sẽ không bao giờ có cơ hội đó.
Nhưng với Union Berlin, hiện tượng của Bundesliga mùa này, Rani đơn giản là mắt xích không thể thay thế. Trong một năm rưỡi khoác áo Union, anh chỉ phải vắng mặt trong 3 trận đấu ở Bundesliga, và điểm chung là đội bóng của anh đã thua trong cả ba trận đấu ấy. Những CĐV phổ thông có lẽ không nhận ra tầm quan trọng của Rani. Anh không phải mẫu cầu thủ giỏi ghi bàn, kiến tạo hay có những pha bóng khiến tất cả trầm trồ. Nhưng với HLV Urs Fischer, không có Rani thì sẽ không có tất cả những thứ đó.
“Anh ấy gây khó khăn cho đối thủ với cảm quan không gian tuyệt vời,” ông Fischer nói, “Anh ấy là điểm cân bằng của chúng tôi. Một CĐV không phải lúc nào cũng nhận ra được tầm quan trọng của anh ấy, bởi vì các CĐV thường chỉ tập trung sự chú ý vào những cầu thủ có bóng.” Có thể cũng vì thế, Augsburg đã không quyết liệt giữ Rani và để anh ra đi tự do. Để rồi bây giờ trong khi Rani đang cùng Union đua vô địch, thì Augsburg vẫn chưa thoát kiếp lo trụ hạng.