Bernardo Silva từng thừa nhận anh thích đá ở vị trí “số 8” nhất, vì được tự do phát huy kỹ thuật trời phú và tư duy làm bóng sắc sảo. Nhưng “Tôi rất vui nếu được Guardiola giao cho bất kỳ vai trò nào khác”, Bernardo chia sẻ trong cuộc phỏng vấn vào năm 2019.
Và thực tế là Guardiola đã “quăng quật” Silva ở hầu hết mọi vị trí trên sân, từ tiền vệ trái, phải, trung tâm cho tới tiền đạo ảo và thậm chí là hậu vệ cánh. Riêng ở trận thắng Arsenal vừa qua, cầu thủ người Bồ Đào Nha đã lần lượt đảm nhiệm bốn vị trí từ hậu vệ trái sang tiền vệ trụ rồi tiền vệ công và hết trận trong vai tiền vệ phải sở trường. Sự dịch chuyển vị trí linh hoạt của Silva trong trận này là một mấu chốt dẫn tới chiến thắng 3-1 cho Man City.
Ở Man City cũng từng có một Joao Cancelo rất đa năng, có thể cáng đáng cả hai cánh thậm chí leo cao như một tiền vệ công. Nhưng Cancelo có làm tất cả với niềm vui thích và thái độ cống hiến hay không thì lại là chuyện khác. Mâu thuẫn giữa Cancelo và Guardiola không chỉ đến từ việc cầu thủ người Bồ Đào Nha phải ngồi dự bị mà còn đến từ trận gặp Chelsea (5/1/23) khi Cancelo khó chịu vì bị Pep đẩy lên đá tiền vệ phải.
Trợ lý cũ của Guardiola là Juanma Lillo tiết lộ Cancelo có cái tôi lớn và rất nóng tính. Điều đó cũng là dễ hiểu với những cầu thủ ở đẳng cấp thế giới. Họ không sẵn sàng phục vụ mọi yêu cầu chiến thuật của HLV trưởng. Nói cách khác, họ muốn “định danh” ở một vị trí cụ thể. Joshua Kimmich sau thời gian dài đá tiền vệ cũng thừa nhận không thoải mái khi cần lấp vào vai hậu vệ phải. Benjamin Pavard thì đòi nằng nặc về đá trung vệ nếu không sẽ rời Bayern, bất luận cầu thủ người Pháp đá hậu vệ phải cũng rất cừ.
Những ai chấp hành mọi yêu cầu của HLV trưởng lại thường không có số má. James Milner là điển hình, tồn tại lâu dài ở Premier League nhờ thái độ cống hiến, khả năng thích ứng với mọi vị trí và mọi yêu cầu chiến thuật của HLV. Nếu Milner chỉ đòi đá vị trí sở trường tiền vệ, cầu thủ này sẽ không có chỗ đứng tại Liverpool ở tuổi 37.
Nhìn chung, những cầu thủ chấp nhận để HLV “quăng quật” mọi vị trí trên sân thì hoặc là cầu thủ hạng B, hoặc là hạng A nhưng chỉ quán xuyến một nửa mặt sân (Thomas Mueller có thể đá mọi vị trí từ hàng tiền vệ trở lên, Javier Zanetti có thể bao mọi khu vực từ hàng tiền vệ trở xuống). Đó không hẳn là sự hy sinh vì họ vẫn đang chơi đúng với sở trường hoặc tấn công hoặc phòng ngự của mình.
Nhưng Bernardo Silva là một trường hợp hy hữu, một ngôi sao tấn công với kèo trái mềm mại nhưng sẵn sàng về chơi ở tuyến dưới với tần suất lao động nặng nhọc hơn, với những cú tắc cháy cỏ và những pha tranh chấp tóe lửa. Antoine Griezmann tại World Cup vừa qua cũng mang một tinh thần phục vụ tập thể như thế.
Nhưng rõ ràng ở đẳng cấp của Silva và Griezmann, đa phần các ngôi sao tấn công đều muốn phô diễn kỹ năng của mình trước khung thành đối phương.