Sân Hàng Đẫy tối qua là một dịp vô cùng đặc biệt. Hai đội bóng vốn kế thừa truyền thống của hai tượng đài lừng lẫy bóng đá Việt Nam là Công an Hà Nội và Thể Công lại được đối đầu nhau. Đúng 20 năm kể từ khi Công an Hà Nội không còn, hai đội bóng từng làm nên những trận derby siêu kinh điển của V.League mới có dịp phân tài cao thấp. Công an Hà Nội chuyển tên cho Hàng không Việt Nam, sau đó những người còn lại và kế tục đội bóng ấy trở thành hạt nhân của Hà Nội ACB. Nhưng rồi, 11 năm trước, Hà Nội ACB cũng không còn trong khi Viettel phải làm lại từ hạng ba đến V.League. Tưởng mất nhưng vẫn còn. Tối qua, họ lại được đối đầu, cạnh tranh trong một bầu không khí đặc quánh tình yêu và niềm tự hào.
Công an Hà Nội không thể đánh bại Viettel trong ngày trở lại V.League, nhưng ngay lúc này có thể khẳng định, sự hiện diện của họ khiến bầu không khí bóng đá nước nhà thú vị hơn. Họ kéo những người vẫn nặng lòng với màu áo Công an Hà Nội đến sân. Họ thậm chí buộc các CĐV Viettel, những người trung lập vốn nhiều năm không đến Hàng Đẫy lại phải mua vé đến sân. Sức hút của một tập thể tham vọng, sức hút của một thương hiệu mạnh chính là điều mà bất cứ giải đấu nào cũng cần có.
Một trận derby có thắng có thua. Nhưng điều quan trọng nhất chính là những thông điệp, những giá trị mà người ta thấy được từ trận đấu. Những khán đài kín khán giả, một bầu không khí cuồng say, sự quan tâm của giới truyền thông mang đến giá trị không thể đong đếm. Hay nói cách khác, đó chính là cái đích mà những người làm bóng đá hướng đến. Chúng ta cần những bữa tiệc thịnh soạn, nhiều chiều, nhiều cảm xúc và bóng đá sống được, sống tốt nhờ khác biệt mà nó mang đến cho cộng đồng.