Cái bóng của nhà Vua
“Milan không còn là một tập thể”, cựu HLV Arrigo Sacchi nhận xét về đội bóng cũ sau trận derby với Inter Milan. Thực tế, những thành viên của Milan cũng hiểu rõ tình hình. HLV Stefano Pioli thừa nhận: “Chúng tôi không phối hợp tốt với nhau như một đội bóng”. Hay như cách mà Rade Krunic bày tỏ: “Có điều gì đó không đúng so với trước đây!”.
Suy cho cùng thì thất bại trước Inter không hẳn là thảm họa, nhưng nhìn cách phản ứng của các cầu thủ Milan, người hâm mộ mới lo lắng. Trong cả trận, Rossoneri bất lực và bị động toàn tập trước đối thủ. “Không hề có dấu hiệu thúc ép, không có lời hô hào tiến lên, phơi bày bộ mặt nhạt nhẽo” – Sacchi nhận xét.
Nhìn Milan thi đấu, nhiều người cứ ngỡ như họ đã no nê danh hiệu. Nhưng không, đội bóng ấy mới chỉ chạm đỉnh vinh quang ở mùa trước, lần đầu sau 11 năm chờ đợi. Đã có kỳ vọng Pioli xây dựng nền móng thống trị mới cho nửa Đỏ thành Milan. Dù vậy, giờ đây, tất cả giống như bong bóng vỡ tan.
Không phải Pioli không cố gắng thay đổi. Ở trận derby, ông đã sử dụng sơ đồ với 5 hậu vệ để “chắc chắn và gọn gàng” hơn (theo lời Pioli). Nhưng vấn đề của Milan lúc này không còn nằm ở sơ đồ, mà ăn sâu vào gốc rễ, đó là hệ thống. Họ không tạo ra điểm kết nối đủ tốt, để có thể triển khai vận hành bất kỳ sơ đồ nào.
Vì lẽ đó, sự uy hiếp của Milan lên khung thành Inter (kể cả khi bị dẫn trước) gần như bằng 0. Trong cả trận, họ chỉ tung được 4 cú dứt điểm (chỉ bằng 1/4 so với Inter) và không có lần nào trúng đích. Chỉ có may mắn mới giúp Rossoneri tránh khỏi cuộc “thảm sát” tại San Siro. Ít nhất, Inter đã hai lần đưa bóng vào lưới Ciprian Tatarusanu nhưng đều bị trọng tài từ chối.
Stefano Pioli bất lực với con tàu đắm
Sau khi giành Scudetto mùa trước, HLV Pioli thừa nhận tham vọng được in hình lên bức tường ghi dấu huyền thoại ở Milanello. Nhưng chỉ nửa năm sau, chiến công của Pioli dần bị xóa nhòa. Thay vào đó, nỗi buồn bắt đầu xâm chiếm. Những cơn thịnh nộ bắt đầu xuất hiện.
Tình cảnh của Milan lúc nào là minh chứng cho triết lý: “Thành công đã khó, giữ được còn khó hơn”. Rossoneri mất tới 11 năm để xây nên biểu tượng thành công nhưng chỉ mất vài tháng, nó đã sụp đổ.
Có thể ví Milan lúc này như con tàu đắm. Người thuyền trưởng Pioli dù cố gắng nhưng cũng không ngăn nổi, bởi tình trạng “thủng lỗ chỗ”. Lần đầu tiên kể từ tháng 1/2017, Milan mới thua 4 trận liên tiếp. Chưa hết, đó cũng là lần đầu tiên họ bị dẫn trước trong 6 trận kể từ thời Cesare Maldini năm 1974. Đó đều là hai thời điểm, Milan nằm ở đáy của sự thất vọng.
Thật khó lý giải về sự xuống dốc đột ngột. Chấn thương của Mike Maignan có chăng chỉ là chất xúc tác. Hay tương tự, việc hầu hết gương mặt hàng thủ của Milan bỗng dưng sa sút và mắc sai lầm khó hiểu cũng chỉ là hệ quả của tập thể sa sút. Bởi trong dòng chảy ấy, các tuyến khác của Rossoneri cũng vỡ vụn.
Pioli có thể được nhớ tới như người xây nên vinh quang nhưng ông chưa bao giờ giỏi trong việc duy trì thành công. Trong quá khứ, ông từng giúp Lazio cán đích ở vị trí thứ 3 Serie A mùa 2014/15 nhưng bị sa thải ngay ở mùa sau đó. Hay thời còn ở Inter, chiến lược gia này từng thắng 12/16 trận đầu tiên nhưng cũng mất việc ngay trong mùa giải.
Thật buồn khi người ta không thể biết đáy của sự khủng hoảng với Milan là khi nào?