Bây giờ, sáu tuần sau, gã khổng lồ của bóng đá Tây Ban Nha sa sút thảm hại ở mùa giải trước đang vung tiền vào thị trường chuyển nhượng. Khoảng 100 triệu bảng đã được chi cho Raphinha (Leeds United) và Robert Lewandowski (Bayern Munich). Chưa hết, những khoản tiền lớn tương tự chuẩn bị được chi để chiêu mộ Jules Kounde (Sevilla) và Bernardo Silva (Man City).
Huấn luyện viên của Bayern, Julian Nagelsmann đã than thở: “Barcelona là câu lạc bộ duy nhất không có tiền nhưng sau đó… mua mọi cầu thủ họ muốn. Tôi không biết họ làm như thế nào. Đó là điều kỳ lạ, rất điên rồ”. Và sự thất vọng của Nagelsmann đã tóm gọn tâm trạng của nhiều nhà chuyên môn, những người không thể hiểu làm thế nào một câu lạc bộ với khoản nợ 1 tỷ bảng có thể chi tiêu “bạt mạng” như vậy.
Nhưng nhận thức đó có phần sai lầm, và câu trả lời rất đơn giản. Ở đây, chúng ta xem xét mùa hè tài chính bất thường của Barca và giải thích lý do tại sao đó là một canh bạc khổng lồ để có tất cả hoặc không có gì cho một câu lạc bộ đang dần tìm thấy mình ở Las Vegas vào cuối tuần này để chuẩn bị đối mặt với Real Madrid.
Vào ngày 16/6, các thành viên của Barca – những người sở hữu câu lạc bộ đã bỏ phiếu ủng hộ việc cho phép chủ tịch Joan Laporta thực hiện một số biện pháp đặc biệt, vốn được gọi là “đòn bẩy kinh tế” để tăng lượng tiền mặt đáng kể.
Đòn bẩy đầu tiên chứng kiến câu lạc bộ bán 10% bản quyền truyền hình trong nước trong 25 năm tới cho quỹ đầu tư Sixth Street của Mỹ, đổi lại khoản thanh toán ngay lập tức khoảng 200 triệu bảng – nói cách khác, đủ để chi trả thoải mái cho các bản hợp đồng mùa hè của Barca.
Và vào thứ Sáu, câu lạc bộ thông báo rằng họ đã bán thêm 15% số quyền đó cho Sixth Street, mang lại thêm 300 triệu bảng.
Chưa hết, BLĐ đội bóng có thêm kế hoạch bán 49,9% hoạt động kinh doanh của câu lạc bộ trong tương lai gần.
Những đòn bẩy đó kết hợp với nhau sẽ cung cấp một khoản tiền mặt trả trước lên tới hơn 600 triệu bảng. Vì vậy Barca hiện có tiền nhờ những thỏa thuận tài chính mới này, ngay cả khi chúng đi kèm với chi phí dài hạn là giảm doanh thu bán hàng và truyền hình. Và chúng cũng đại diện cho một canh bạc lớn.
Sau mớ hỗn độn mà cựu chủ tịch Josep Maria Bartomeu để lại, có lẽ cách tiếp cận hợp lý để tái thiết Barca sẽ là tái thiết cơ sở hạ tầng của câu lạc bộ một cách chậm rãi và ổn định, cắt giảm chi phí và phụ thuộc nhiều hơn vào một hệ thống trẻ xuất sắc.
Nhưng Laporta không có thời gian và sự kiên nhẫn cho điều đó.
Là một người theo chủ nghĩa dân túy có sức hút với thiên hướng về những cử chỉ cao đẹp, ông không muốn được nhớ đến là “người đã giúp Barca bằng cách đặt nền móng vững chắc cho thành công trong tương lai”. Điều đó có thể hợp lý nhưng nó cũng nhàm chán và Laporta không hề nhàm chán.
Thay vào đó, vị luật sư 60 tuổi muốn đi vào lịch sử với tư cách là hiệp sĩ anh hùng trong bộ áo giáp sáng chói, người nhanh chóng khôi phục lại những vinh quang trong quá khứ – mà ông cũng là kiến trúc sư trưởng trong nhiệm kỳ Chủ tịch đầu tiên của mình từ năm 2003 đến năm 2010.
Sau khi chỉ giành được một danh hiệu vô địch Tây Ban Nha trong ba năm qua, Laporta đang thiếu kiên nhẫn để đạt được thành công. Ông muốn giành được những danh hiệu lớn ngay lập tức, vì vậy Laporta đã sử dụng các đòn bẩy nổi tiếng của mình, huy động đủ tiền mặt về mặt lý thuyết để xây dựng một đội có khả năng giành danh hiệu ở mùa giải này.
Ngược lại, về mặt lý thuyết, điều đó có thể dẫn đến nhiều doanh thu hơn thông qua việc tăng tiền thưởng và bản quyền truyền hình (đặc biệt là ở Champions League, những thứ chưa được bán), cùng với các cơ hội thương mại khác có thể đến.
Nhưng không thể coi thường mức độ của canh bạc. Hiện tại, chúng ta không biết liệu Raphinha có bước lên cấp độ tiếp theo trong sự nghiệp hay không; liệu Lewandowski (34 tuổi) có thể tránh được sự sa sút do tuổi tác hay không; liệu Ousmane Dembele có tránh khỏi chấn thương; liệu các ngôi sao tuổi teen như Pedri, Gavi và Ansu Fati có thể tiếp tục nổi lên hay không; Liệu HLV Xavi có thể ổn định được hàng phòng ngự hay không?.
Chỉ có thời gian mới trả lời được và canh bạc thậm chí còn lớn hơn vì đây là giao dịch chỉ diễn ra một lần. Thu hút một đợt bơm tiền ngắn hạn bằng cách bán bớt tài sản thương mại của câu lạc bộ chắc chắn là một thủ thuật không thể lặp lại. Những đòn bẩy của Laporta không thể trở thành chuyện thường niên, vì vậy những động thái trong mùa hè này – cả trong và ngoài sân cỏ – chỉ đơn giản là phải được đền đáp bằng những danh hiệu vô địch.
Bất chấp những rắc rối về tài chính của Laporta, rõ ràng Barca cũng cần phải trở nên hiệu quả hơn trên thị trường chuyển nhượng so với những gì chúng ta đã chứng kiến trong những năm gần đây.
Một khía cạnh trước mắt của quá trình đó là loại bỏ một loạt cầu thủ không còn trong kế hoạch bao gồm Memphis Depay, Martin Braithwaite, Miralem Pjanic và Samuel Umtiti – một nhiệm vụ khó khăn khi họ trả lương cao và trong một số trường hợp, hợp đồng dài hạn.
Sau đó, tất nhiên, có Frenkie de Jong. Trường hợp của ngôi sao người Hà Lan rất khác vì trong một thế giới lý tưởng, Xavi sẽ giữ cầu thủ này lại. Nhưng phong độ chói sáng của Pedri và Gavi đồng nghĩa với việc De Jong không được đảm bảo đá chính thường xuyên, và do đó anh có thể bị bán để thu về một khoản phí chuyển nhượng khổng lồ, đồng thời giảm tải được khoản tiền lương và thưởng rất lớn.
Cuộc đàm phán đó và việc De Jong miễn cưỡng gia nhập một câu lạc bộ không được tham dự Champions League (Man United) là những trở ngại lớn trong việc hoàn tất thương vụ chuyển nhượng. Điều này có lẽ cũng sẽ quyết định liệu Barca có thể theo đuổi Silva một cách nghiêm túc hay không?.
Vì vậy, mùa hè hấp dẫn này chứa đựng nhiều khúc mắc hơn, trước khi bắt đầu một mùa giải thực sự đầy biến động cho câu lạc bộ xứ Catalan. Nếu canh bạc diễn ra, sự sa sút của Barca sẽ nhanh chóng bị chấm dứt và Laporta sẽ giống như một thiên tài. Nếu nó thất bại, sự sụp đổ của câu lạc bộ thậm chí có thể trở nên nhanh chóng hơn.