Cái cách Mo Salah đi ngang qua cúp tai voi như người xa lạ, và Van Dijk quỳ một chân, gục mặt xuống tay chắc chắn sẽ ám ảnh rất nhiều người hâm mộ Liverpool.
“Tôi đã nói với các chàng trai là tôi cảm thấy tự hào nhưng dường như chỉ có mình tôi trong khoảnh khắc đó”, Klopp nhớ lại những giây phút trong phòng thay đồ, khi Liverpool lủi thủi bước vào bóng tối trong khi Real Madrid ăn mừng chức vô địch châu Âu lần thứ 14. “Các chàng trai cần thêm thời gian để nguôi ngoai. Tôi hiểu điều đó”.
Đã không có danh hiệu châu Âu thứ 7, không có “cú ăn 3” hay “ăn 4” nào cả, Liverpool đã bỏ lỡ một cơ hội vàng để tạo nên một mùa giải lịch sử.
May thay, CĐV Merseyside vẫn chào đón những chàng trai trở về nhà như người hùng bằng lễ diễu hành rực màu đỏ. “Thú thật, tôi thức dậy vào sáng nay với tâm trạng tồi tệ”, Andy Robertson chia sẻ. “Tôi có chút sợ hãi với màn diễu hành nhưng một khi đã lên xe bus, bạn nhận ra những fan tuyệt nhất thế giới đang ở ngoài kia. Họ đã vực dậy tinh thần của chúng tôi. Chúng tôi sẽ cống hiến tất cả một lần nữa vào mùa tới.
Trong thâm tâm, chúng tôi từng không biết sẽ có bao nhiêu người đến chung vui ngày hôm nay nhưng họ đúng là những người tuyệt nhất thế giới. Được đại diện cho họ là vinh dự to lớn. Suốt 63 trận mùa này, từ sân khách đến sân nhà, họ đã luôn ở bên chúng tôi. Chúng tôi vô cùng cảm kích”.
Nhưng khán giả cũng cảm kích Liverpool. Thực sự, 63 trận xuyên suốt mùa giải mà thầy trò Klopp cống hiến là những bức tranh đậm đam mê và đẹp mắt. Chỉ là, sau chặng marathon trường kỳ, chặng cuối – chặng thứ 63 không phải là những gì tinh túy nhất.
Trên thực tế, Liverpool đã cho thấy dấu hiệu đuối sức trong vài tuần trở lại đây. Sức khỏe các cầu thủ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, thể hiện qua chấn thương của Salah, Van Dijk, Fabinho và Thiago.
“Liệu có khả thi để chơi trận thứ 63 trong mùa giải với thứ bóng đá tốt nhất? Tôi không biết, nhưng tôi nhìn thấy nhiều điều tích cực”, Klopp nói. “Cả đội vẫn chơi đầy nhiệt huyết, cháy đam mê, chúng tôi đã cố gắng rất nhiều, chỉ là không được tưởng thưởng mà thôi”.
So với kỷ lục 147 bàn trên mọi đấu trường mà Liverpool lập trong mùa này, sẽ thật điên rồ khi biết họ không thể ghi nổi dù chỉ 1 bàn trong 3 trận chung kết kéo dài 330 phút. Họ chỉ thắng ở chung kết FA Cup và Cúp Liên đoàn thông qua loạt luân lưu, và thua ở Champions League. Trong 3 trận đó, Liverpool tung ra 61 cú dứt điểm, 17 trúng đích và có chỉ số bàn thắng kỳ vọng lên tới 5,7.
Có cơ hội để ghi gần 6 bàn nhưng Liverpool không thể ghi nổi 1 bàn. Điều này có lẽ phản ánh phần nào phong độ của những ngôi sao tấn công của The Reds.
Trong 26 trận đầu mùa, Salah ghi 23 bàn. Nhưng anh chỉ ghi thêm được 8 bàn trong 25 trận kể từ tháng 2, sau khi trở lại từ AFCON, và 3 trong số đó là penalty. Trong trận chung kết châu Âu, Salah tung ra 6 cú sút trúng khung thành Real – kỷ lục trong một trận chung kết Champions League, nhưng đều không thắng được Courtois.
Diogo Jota – chân sút tốt thứ 3 Liverpool, kết thúc mùa giải với 21 bàn nhưng chỉ có 4 bàn sau cột mốc Valentine trở về đây.
Hay như Trent Alexander-Arnold, không quá khi nói anh là tội đồ trong bàn thua định mệnh. Nhưng chỉ một sai lầm kèm người không thể phủ nhận mọi công sức của anh trong cả mùa giải. Đây vẫn là một năm thi đấu chói sáng của Trent với 18 kiến tạo.
3 trận chung kết, 92 điểm tại Ngoại hạng Anh và chỉ 4 thất bại sau 63 trận, bất chấp những lời bàn ra tán vào, 2021/22 vẫn là một mùa giải để đời của Liverpool.