Manchester City đã vô địch, nhưng vô địch toát hết mồ hôi hột khi họ bị Aston Villa dẫn trước 2-0 cho đến phút 75. Ở cách đó 55km, Liverpool dù nghe tin Aston Villa của người cũ Steven Gerrard đang làm nên chuyện thì cũng không tận hưởng được hết niềm vui ấy vì họ đang bị Wolverhampton cầm hòa 1-1.
Một hình ảnh chỉ có trong phim nhưng đã diễn ra cùng lúc ở cả hai trận đấu vào phút 70 đến 75, đó là cổ động viên của hai đội đều chắp tay cầu nguyện, ôm mặt lo lắng. Một bên ôm mặt vì biết rằng hòa 1-1 cũng không đủ để vô địch dù Man City đang thua 0-2. Còn bên phía Etihad, đó đơn giản chỉ là sự sợ hãi. Người ta tự hỏi Aston Villa và Wolves đang chiến đấu cho điều gì, khi cả hai đội đều đã hết mục tiêu phấn đấu? Nhưng cả hai đã khiến hai đội bóng mạnh nhất giải sống trong sợ hãi suốt hơn 75 phút. Aston Villa đã lăn xả vào những pha bóng, khiến người ta tin đây sẽ là bức tường Man City không thể khoan thủng. Còn bên kia, Wolves đá như nhắc nhở Liverpool đừng có tập trung vào trận đấu bên kia, đây mới là đối thủ nè.
Một đội bóng khác đã hết động lực nhưng cũng khiến vòng cuối Ngoại hạng Anh thêm nhiều gia vị đấy chính là Crystal Palace. Tiếp đón một Manchester United đang khát khao chiến thắng để cầm chắc chiếc vé dự Europa League, cũng như làm một lời chào đàng hoàng sau một mùa giải thất vọng, Crystal Palace đã dội một gáo nước lạnh với bàn thắng duy nhất của người cũ Zaha. West Ham cũng là một nạn nhân khác nữa của các đội bóng hết động lực. Brighton đã đánh bại thầy trò David Moyes với tỉ số 3-1 để khiến West Ham chỉ có được tấm vé dự Europa Conference League. Một mùa giải tuyệt vời của West Ham với nhiều lần chen chân vào Top 4 đã kết thúc theo cách không thể buồn hơn.
Người Anh thường hay kể cho nhau nghe các câu chuyện về Vua Arthur và các Hiệp sĩ Bàn tròn, về tinh thần hiệp sĩ mà họ hằng đeo đuổi. Tinh thần cao thượng, danh dự và lòng can đảm được thể hiện ra ở khắp các mặt của người Anh. Và khi ta nhìn vào hình ảnh chiến đấu điên cuồng và lăn xả của Aston Villa lẫn Wolverhampton ở vòng 38 dù chẳng có tác dụng gì, các chiến thắng của Crystal Palace và Brighton làm đảo lộn cuộc đua giành các tấm vé dự sân chơi Châu Âu, nó đã nói lên một tinh thần hiệp sĩ đặc biệt của bóng đá Anh. Tinh thần hiệp sĩ mà người Anh luôn giương cao và theo đuổi. Sẽ chẳng có gì gọi là hết mục tiêu, chẳng có gì gọi là buông xuôi, ra sân là chiến đấu và quyết tâm chiến thắng. Động lực đôi khi không phải là danh hiệu, mà động lực chính là danh dự.
Ngoại hạng Anh hấp dẫn điên cuồng chính ở những đội bóng hết động lực nhưng trọng danh dự đó.