Arteta có vẻ đã quá tự tin trong việc lựa chọn đội hình của mình ở trận gặp West Ham. Ông tung vào sân ngay từ đầu cả 5 cầu thủ tấn công gồm Saka, Jesus, Martin Odegaard, Gabriel Martinelli và Leandro Trossard với ý định đánh phủ đầu The Hammers.
Nhưng trong khi hàng công chưa thể xuyên phá được “khối bê tông” của đối thủ thì do đội hình dễ bị tổn thương ở phía sau, Arsenal đã không thể chống trả các pha phản công của West Ham. Thậm chí trong nhiều tình huống, Rice còn dâng cao khiến hàng thủ của Arsenal càng thêm mỏng.
Với Jorginho trên băng ghế dự bị, Arteta có thể đã hối hận vì đã không triển khai một tiền vệ phòng ngự điềm tĩnh khác bên cạnh Rice.
Arteta đang xây dựng cho Arsenal một thứ bóng đá tấn công bài bản và đẹp mắt bằng những đường chuyền ban bật và phối hợp nhịp nhàng. Nhưng không phải lúc nào cách chơi này cũng thành công, nhất là khi phải gặp các đối thủ chỉ nhăm nhăm lùi về phòng ngự như West Ham.
Khi The Hammers có bàn dẫn trước, họ luôn có ít nhất 8 cầu thủ ở phần sân nhà. Tuy nhiên, Arsenal lại vẫn cố gắng đâm thẳng vào “bức tường người” này và dễ dàng bị hàng thủ của West Ham bóp nghẹt.
Pháo thủ chưa bao giờ tìm cách kéo dãn hàng phòng ngự đông người của Hammers hay sử dụng những pha tạt bóng từ ngoài biên. Chính vì thế, dù cầm bóng tới 74% và tung ra 30 pha dứt điểm, họ vẫn chẳng có nổi 1 bàn thắng.
Arsenal vẫn đang thành công với lối chơi của mình. Nhưng dường như không có phương án B nào trong các trận đấu kiểu như này. Và họ có thể phải trả giá vì điều đó.
Các đội bóng muốn vô địch cần phải có lực lượng đủ dày để chinh chiến trên nhiều mặt trận và để tạo ra sự khác biệt trong các trận đấu bế tắc. Nhưng dường như Arsenal đang không có được điều này.
Ở trận đấu với West Ham, HLV Arteta chỉ thực hiện 3 sự thay đổi người là Eddie Nketiah vào thay Gabriel Martinelli, Reiss Nelson thay Oleksandr Zinchenko và Emile Smith-Rowe thay Leandro Trossard.
Cả 3 sự thay đổi này đều không mang lại hiệu quả và có lẽ đã đến lúc Arteta tìm kiếm thêm nhân sự trong kỳ chuyển nhượng mùa Đông sắp tới.
Điểm tích cực nhất đối với Pháo thủ là 60.000 CĐV tại Emirates đã không ngừng cổ vũ trong cả trận đấu. Dù bị dẫn trước 2-0 nhưng các CĐV Arsenal vẫn luôn đánh trống hoặc ca hát.
Tuy nhiên, HLV Arteta và các cầu thủ của ông đã không làm bất cứ điều gì để khai thác tiếng ồn này mà chỉ tập trung chú ý vào các tình huống trên sân.
Chỉ cần Arteta hoặc một ngôi sao Arsenal nào đó hô hào, bầu không khí chắc chắn sẽ còn nóng hơn và có thể khiến tinh thần của các cầu thủ đội khách bị dao động. Tuy nhiên, vị HLV người Tây Ban Nha và các học trò đã bỏ qua điều này. Và đó có thể là điều mà họ sẽ phải hối hận.