Đánh bại Everton 3-2 vào ngày 19/12, Leicester mùa 2015/16 đã có thể tận hưởng Giáng sinh năm ấy một cách đặc biệt. Họ là những người ở trên đỉnh cây thông. Với Aston Villa hiện tại, nếu giành chiến thắng trong trận đấu với Sheffield United đêm thứ Sáu này, trong khi Liverpool và Arsenal hòa nhau trong trận đấu đêm thứ Bảy, họ cũng sẽ lên đỉnh.
Những đội bóng dẫn đầu bảng xếp hạng vào Giáng sinh có cơ hội lớn để kết thúc mùa giải với danh hiệu vô địch. Thực tế là điều này đã xảy ra ở 10 trong số 14 mùa giải gần đây nhất, bao gồm cả mùa giải kỳ diệu của Leicester.
Một chi tiết thú vị nữa là hiện tại, Aston Villa sau 17 trận cũng đang có cùng số điểm như Leicester mùa ấy là 38 điểm.
Mùa giải 2015/16, Jamie Vardy đã chơi với một phong độ bùng nổ. Sau 17 vòng, tiền đạo người Anh được Leicester mua về từ một đội bóng Hạng Tư với giá chỉ 1 triệu bảng, có được 15 bàn thắng và đã kịp phá vỡ kỷ lục 11 trận liên tiếp ghi bàn ở Premier League do Ruud van Nistelrooy nắm giữ trước đó.
So với Vardy, Ollie Watkins không bùng nổ bằng. Nhưng anh cũng đã có được 9 bàn thắng, và luôn là mối đe dọa thường trực với bất kỳ khung thành nào nhờ lối chơi năng nổ và thông minh. Watkins, hiện là tiền đạo số hai của đội tuyển Anh sau Harry Kane, có thể ghi được mọi kiểu bàn thắng, từ sút xa, đệm bóng tới đánh đầu.
Trước khi có chức vô địch với Leicester, Claudio Ranieri chủ yếu được nhớ tới như một “chuyên gia thất bại”. Trong đó, nặng nề nhất là việc ông bị Chelsea sa thải ngay khi cuộc cách mạng của Roman Abramovich vừa bắt đầu. Nhưng có thể chính những trải nghiệm đau thương đó đã giúp Ranieri kiểm soát sự kỳ vọng tốt hơn, và đó chính là mấu chốt để các cầu thủ Leicester không sụp đổ khi tới gần cánh cổng thiên đường, điều đã xảy ra với không biết bao nhiêu chú ngựa ô trước đó.
So với Ranieri, Emery thành công hơn hẳn. Ông thậm chí còn được gọi là “Vua Europa League”, sau 4 chức vô địch giành được với Sevilla (3) và Villarreal. Nhưng vị HLV người Tây Ban Nha luôn xem bản thân có một “món nợ” phải trả với nước Anh, sau thất bại cay đắng ở Arsenal. Đó cũng có thể xem là một động lực để ông thành công hơn nữa với Aston Villa trong lần trở lại xứ sương mù.
Dù dẫn đầu bảng từ Giáng sinh, Leicester năm xưa không được xem là một ứng viên cho chức vô địch cho tới khi họ liên tục đánh bại Liverpool và Man City vào tháng Hai. Đó không chỉ là những chiến thắng quan trọng để “Bầy cáo” bứt lên trên bảng xếp hạng, mà còn là cú hích tinh thần cực kỳ cần thiết với Ranieri và các học trò. Đó là lúc chính người Leicester cũng bắt đầu “tin”.
Bước ngoặt của Aston Villa có vẻ đến sớm hơn. Cách đây chưa lâu, họ đã có hai chiến thắng liên tiếp trước Man City và Arsenal, hai đội bóng đua tranh chức vô địch mùa trước, chỉ trong vòng có 4 ngày. Đấy cũng là những kết quả khiến người ta phải nhìn nhận Villa bằng con mắt khác, đồng thời thổi một làn gió mới của niềm tin vào tập thể dưới quyền Emery.
Tất nhiên là Aston Villa sẽ còn phải trải qua rất nhiều bài test. Về khả năng chịu đựng áp lực. Về năng lực phân phối lực lượng và sức lực. Về chiều sâu đội hình… Nhưng rõ ràng là ở thời điểm hiện tại, đã không ai còn có thể đánh giá thấp đội bóng này. Họ là một ứng viên.