Không phải lần đầu tiên trong mùa giải, tinh thần và khát khao thi đấu của các cầu thủ MU bị nghi ngờ. Trong 90 phút trên sân Newcastle, sự bạc nhược thể hiện ở mọi tuyến. Hãy nhìn sang phía Newcastle và nhớ lại trận chung kết Cúp Liên đoàn. Kể cả khi bị dẫn bàn, đoàn quân của Eddie Howe vẫn chơi với thái độ tuyệt vời, nỗ lực đến tận những phút cuối cùng. MU thì khác, nhập cuộc kém đã đành, khi họ rơi vào thế dẫn trước thì càng không cửa bật.
Luke Shaw đã phải thừa nhận sự “thiếu khát khao” của các đồng đội trong trận này. Từ những cầu thủ được kỳ vọng sẽ tiếp nối phong độ cao ở vòng loại EURO 2022 như McTominay hay Sabitzer, tới tiền đạo chủ lực Rashford, đều gây bực bội cho người hâm mộ. Ten Hag cũng đồng ý với Shaw rằng, tinh thần của MU tệ hơn Newcastle quá nhiều.
Ten Hag nói rằng, đội bóng của ông sẽ không dừng lại sau danh hiệu đầu tiên, nhưng có vẻ như một vài học trò không nghĩ vậy. Họ lại thả lỏng quá sớm. Sự cam kết, nỗ lực đoạt bóng giảm đi từ từng cá nhân khiến cho lối chơi của tập thể thiếu gắn kết hơn. MU không thể lên bóng từ phần sân nhà như trước, đá bóng dài cũng không ăn thua khi thất thế hoàn toàn trong những pha tranh chấp “bóng 2”.
Rõ ràng, 3 trận liên tiếp ở giải quốc nội không ghi được bàn nào và thủng lưới tới 9 lần thì không phải sự ngẫu nhiên. Chính các cầu thủ đang tự nghi ngờ bản thân mình.
Nhìn tuyến giữa của MU vất vả thế nào, rất nhiều người hâm mộ gọi tên Casemiro. Nhưng một mình Casemiro không phải giải pháp cho mọi vấn đề. Shaw nói, Newcastle không thắng vì chất lượng mà vì tinh thần. Hậu vệ trái này hơi sai rồi. Không chỉ quyết tâm lớn hơn, Newcastle còn có những nhân sự tốt hơn. Tiền đạo Alexander Isak và tiền vệ Bruno Guimaraes chắc chắn chơi hay hơn Wout Weghorts và McTominay. Kieran Trippier lọc lõi hơn Diogo Dalot rất nhiều. Trong khi Antony chẳng thể làm khó được một Dan Burn có phần cồng kềnh.
Một khi Rashford không thể tỏa sáng từ nỗ lực cá nhân, MU cho thấy rõ sự thiếu ý tưởng trong tấn công. Thể lực là yếu tố được nói nhiều ở đây, khi thông số về số lần bứt tốc của đội khách kém xa chủ nhà. Nhưng đấy là hệ quả của việc duy trì sự “cần cù” bù cho chất lượng cầu thủ trong một thời gian dài. Đến “máy pressing” Weghorts cũng đã chạy chậm lại thì hiển nhiên, những điểm yếu của anh lộ ra rất nhiều.
Tottenham đánh rơi 2 điểm đầy đáng tiếc trước Everton, nhưng như vậy là đủ để họ nhảy lên vị trí thứ 4 và đẩy MU xuống thứ 5. Lợi thế vẫn trong tay Quỷ đỏ khi họ thi đấu ít hơn Spurs tới 2 trận. Nhưng bất lợi của thầy trò Ten Hag so với Tottenham, Newcastle và phần nào là cả Brighton, chính là việc họ vẫn phải căng mình trên 3 đấu trường.
Từ nay đến hết tháng 4, MU phải thi đấu thêm… 8 trận nữa, trung bình hơn 3 ngày/trận. Trong khi đó, Newcastle và Brighton chơi 6 trận, Tottenham chỉ có 5. Quỷ đỏ liệu có quá tham lam khi vẫn đặt mục tiêu cao ở cả FA Cup và Europa League? Đương nhiên, quyết tâm giành danh hiệu luôn là chính đáng, nhưng MU cần xác định mục tiêu chính mỗi mùa. Trong mùa bóng này, chắc chắn ưu tiên số 1 của Quỷ đỏ phải là top 4 Premier League. MU từng nắm rất chắc đấu trường quốc nội nhưng giờ đây, sau những kết quả bết bát, họ lại cho thấy những nguy cơ tiềm tàng.